Chuong 2476: Lua Gat Ca Ca 1
Chuong 2476: Lua Gat Ca Ca 1Chuong 2476: Lua Gat Ca Ca 1
Vệ Đình nói: "Hôm đó ta ở cửa Thiên Cơ Các nhìn thấy đại tẩu, liền tìm đến đây. Đại tẩu, dạo này tẩu thế nào? Vì sao lại đến đảo? Còn vào Thiên Ngọc Đường?"
Chử Phi Phượng nói: "Nói ra thì dài lắm."
Vệ Đình hỏi: "Có phải đại tẩu bị bắt đến đây không?”
Chử Phi Phượng lắc đầu: "Không có, là chính ta tự mình tiếp cận phu nhân chủ nhân của Thiên Ngọc Đường, bây giờ ta là quản sự dưới trướng của nàng ta, rất được nàng ta coi trọng."
Thấy Vệ Đình vẫn cứ nhìn chằm chằm vào mình, nàng ta đành bất đắc dĩ phải giải thích rõ ràng.
"Sau khi ta rời khỏi vệ gia, không biết nên đi đâu, liền đi lang thang khắp nơi, tình cờ gặp được người của Đảo Thiên Sơn, nghe bọn họ nhắc đến chuyện phụ thân và ca ca ngươi bị bức hại, ta mới biết hóa ra kẻ chủ mưu không chỉ có một, thế lực của Đảo Thiên Sơn cũng dính líu trong đó, ta nghĩ đủ cách theo sát bọn họ đến đảo."
Hóa ra đại tẩu là vì điều tra sự thật năm đó.
Vệ Đình nghiêm túc nói: "Đại tẩu, đại ca không chết, huynh ấy đã trở về."
Chử Phi Phượng sững sờ.
Vệ Đình thở dài nói: "Thực ra đại tẩu vừa rời đi không bao lâu, đại ca đã trở về, trong lòng đại ca luôn cảm thấy rất có lỗi, tại sao không thể trở về sớm hơn một chút."
Chử Phi Phượng ôm chặt cuốn sổ sách trong tay.
Vệ Đình lại nói: "Phụ thân và nhị ca cũng còn sống."
Chử Phi Phượng kinh ngạc nói: "Thật sao?"
Vệ Đình gật đầu.
Chử Phi Phượng nghẹn ngào, mắt ngân ngấn nước: "Vậy, bọn họ... đêu khỏe chứ?"
Vệ Đình nhẹ giọng nói: "Phụ thân và Lục ca có lẽ đã đến Đảo Thiên Sơn, đại ca, nhị ca đi Tây Tấn trước, sau đó cũng sẽ đến, đại tẩu có thể đích thân gặp bọn họ."
"Ta...
Chử Phi Phượng cúi đầu.
Vệ Đình nói: "Mọi người đều rất nhớ đại tẩu."
Chử Phi Phượng há hốc mồm.
Bỗng nhiên, hai người thị nữ đi từ hành lang vào.
"Bách Hoa Cung thật quá đáng, dám lục soát cả sân của phu nhân chúng tai"
"Chúng ta đường đường chính chính, không sợ bóng gió, cứ để bọn họ lục soát!" "Ê, vừa rồi người đó không phải đi về phía này sao? Sao giờ không thấy bóng dáng nữa rồi?"
Chử Phi Phượng vội vàng kéo Vệ Đình vào sau tủ.
Một thị nữ đẩy cửa phòng sổ sách ra, thấy Chử Phi Phượng ở trước bàn làm việc sắp xếp lại sổ sách, liền cười hỏi: "Vân Nương, có thấy người đi về phía này không?"
Tên của Chử Phi Phượng ở đảo là Vân Nương.
"Người nào?" Chử Phi Phượng hỏi.
Thị nữ nói: "Người của Bách Hoa cung, quên mất ngươi không biết, chính là một nam tử xa lạ mặt đeo mặt nạ."
Chử Phi Phượng bình tĩnh lắc đầu: "Không thấy."
Thị nữ lại hàn huyên với Chử Phi Phượng vài câu rồi rời đi.
Chử Phi Phượng thở phào nhẹ nhõm, đi đến sau tủ, khẩn trương nhìn về phía Vệ Đình: "Đệ giả làm người của Bách Hoa Cung? Bách Hoa Cung không phải là kẻ ăn chay, để bọn họ biết, đệ sẽ gặp nạn."
Vệ Đình nói: "Không phải giả trang, hiện tại ta là nhị công tử của Bách Hoa Cung."
Vẻ mặt Chử Phi Phượng ngơ ngác.
Vệ Đình nhìn ra bên ngoài, hạ giọng nói: "Thời gian cấp bách, không kịp nói tỉ mỉ với đại tẩu, đại tẩu không cần lo lắng cho ta, cung chủ đối xử với ta rất tốt, nhưng đại tẩu, đừng ở lại Thiên Ngọc đường nữa, theo ta về Bách Hoa cung đi."
Chử Phi Phượng nói: "Ta chưa thể đi, ta thật vất vả mới tra ra được một chút manh mối, chuyện năm đó có lẽ liên quan đến phủ thành chủ. Thiên Ngọc Đường có quan hệ mật thiết với phủ thành chủ, ta có cơ hội đi theo phu nhân đường chủ ra vào phủ thành chủ."
Vệ Đình nhíu mày nói: "Quá nguy hiểm."