Chuong 2481: Chuyen Da 1
Chuong 2481: Chuyen Da 1Chuong 2481: Chuyen Da 1
Vệ Đình đồng tình với lời của Tô Tiểu Tiểu: "Ta cũng phải cảm ơn nương, nếu không sẽ không dễ dàng gặp được địa tẩu như vậy."
Cung chủ nghe vậy cảm thấy rất thoải mái.
Lăng Vân khit mũi.
Vệ Đình nói: "Nàng ta khó di chuyển ra ngoài, chính Cơ phu nhân là người di chuyển thay nàng ta. Chỉ cần để mắt tới Cơ phu nhân, là có thể tìm thấy những người đó."
Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ một lúc rồi nói: "Như phu nhân lên cơn chuyển dạ thì bên kia mới bắt đầu đỡ đẻ... Tốt nhất ta nên đưa Thánh Nữ đến sống trong Nhiếp gia. Nếu nàng ta thực sự làm gì đó với Nhiếp bà bà thì ít nhất chúng ta cũng có cảnh giác rồi."
Đêm đó, cung chủ chọn ra hơn mười đệ tử cường đại của Bách Hoa Cung, từng nhóm đi đến khu vực lân cận Thiên Ngọc Đường để theo dõi bọn họ.
Hai tư trên hai tư không gián đoạn.
Sáng sớm hôm sau, Tô Tiểu Tiểu đưa Thánh Nữ và Hạnh Nhi đến Nhiếp gia.
Ba đứa nhỏ ở lại Bách Hoa Cung để bồi cung chủ mỹ nhân và sư phụ chúng.
Đó là một ngày khác có thể mang lại thảm họa tiếp!
Vệ Đình và Cảnh Dịch cũng đến Nhiếp gia, nhưng họ không vào mà dựng lều ở khu rừng nhỏ đối diện với Nhiếp gia.
Khi hai người hành quân và chiến đấu, họ thường không có lều, tất cả đều lấy trời làm chỗ dựa và đất làm chỗ ngồi.
Ngày nay, không có gì mà họ không thể quen được khi sống trong căn lều này.
Đây là điểm mà Vệ Đình rất hài lòng với Cảnh Dịch.
Tiểu hầu gia, ngươi không hề khó tính chút nào.
"Ta ngủ bên ngoài." Vệ Đình nói.
Cảnh Dịch: "Cái gì? Ngươi đi tiểu đêm à? Còn trẻ mà thận của ngươi đã không tốt ư!"
Vệ Đình: "... II
Tô Tiểu Tiểu đến chào hỏi Tiêu Như Yên và Nhiếp Tiểu Trúc, rồi đi tới sân nhà Nhiếp bà bà.
Nàng là khách thường xuyên tới sân nhà Nhiếp gia, người hầu cũng đã quen rồi.
Nhưng phải biết trước nàng, không có người ngoài nào có thể tự do ra vào sân bà bà như vậy.
Nhiếp bà bà nhìn Tô Tiểu Tiểu với cái bụng to đi vào, khó chịu bất đắc dĩ hỏi: "Ngươi lại tới đây làm gì?" Tô Tiểu Tiểu ngồi xuống bên cạnh, đưa tay đỡ cằm nhìn bà ta: " Bà bà, người có thù gì với Cừu tiền bối thế?"
Nhiếp bà bà chọn lựa dược liệu trên bàn, bình tĩnh nói: "Sao ngươi lại hỏi chuyện này?"
Tô Tiểu Tiểu nói thẳng: "Ta tò mò, thì hỏi thôi."
Nhiếp bà bà không lạnh cũng không nóng nói: "Ngươi không nghĩ rằng đã quá muộn để hỏi điều này sau khi ngươi đã phản bội hắn ta sao?"
Tô Tiểu Tiểu thở dài bất lực: "Ôi, không phải do ta hy sinh bản thân mình để giúp đỡ bà bà người sao? Người khác có thể nói ta như vậy, nhưng nếu bà bà cũng nói như vậy, điều đó sẽ khiến ta rất buồn."
Nhiếp bà bà không nói nên lời liếc nhìn Tô Tiểu Tiểu và không còn muốn nói chuyện với nàng nữa.
Nhiếp bà bà nhìn ra ngoài.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Bà bà, người đang tìm Tiểu Trúc à? Chắc hôm nay thằng bé sẽ không đến đây đâu."
Nhiếp Tiểu Trúc lại bị Tiêu Như Yên ấn đầu để luyện võ với Thánh Nữ.
Thánh Nữ bảo cậu ta đứng tấn trong sân.
Sau khi điều chỉnh lại tư thế, Thánh Nữ rời đi.
Bình thường Thánh Nữ sẽ đến kiểm tra cậu ta sau ba mươi phút, nếu phát hiện Nhiếp Tiểu Trúc lười biếng thì Thánh Nữ sẽ xử lý cậu ta ngay.
Nhiếp Tiểu Trúc đã nhận ra quy tắc này.
Nhiếp Tiểu Trúc sẽ không bao giờ thừa nhận thất bại.
Sau khi xác nhận Thánh Nữ đã đi rồi, Nhiếp Tiểu Trúc lập tức chạy ve nhà, lấy hai sợi dây thừng, mang ra một xô nước.
Cậu ta buộc một sợi dây vào xô.
Cậu ta treo lên cây lớn, vòng dây quanh thân cây, kéo thùng lên roi bẻ một cành cây để đỡ dưới đáy thùng.