Chuong 2504: Bao Ve Tieu Bao 1
Chuong 2504: Bao Ve Tieu Bao 1Chuong 2504: Bao Ve Tieu Bao 1
Trên nóc nhà, Chu Phi Phượng hít thở một hơi thật sâu.
Bởi vì vừa nay mới giấu hơi thở của mình đi, nín thở khiến nàng ta suýt nữa thì ngất đi.
Từ trên mái hiên nàng ta hé đôi mắt ra, cận thận nhìn về phía sát nô đang dần biến mất trong cảnh đêm, mãi tới khi không còn nhìn thấy gì nữa thì mới thi triển khinh công bay xuống.
Nàng ta vội vàng vê phòng của bản thân, đóng cửa lại, khoá chốt của, bắt đầu tiêu hoá những manh mối nghe lén được.
Chắc chắn y nữ vào Bách Hoa cung đó là Thất đệ muội, nàng ấy sinh rồi, nhưng mà đường chủ của Thiên Ngọc Đường muốn đi trộm hài tử của nàng ấy.
Vì sao muốn trộm, tạm thời nàng ta không rõ.
Nghe giọng điệu của Cơ phu nhân, hình như đường chủ của Thiên Ngọc Đường và cung chủ của Bách Hoa Cung từng một khoảng thời gian yêu nhau.
Cơ phu nhân rất ghen ghét.
Ngoài mặt nàng ta sau tên cao thủ đó đi bảo vệ đường chủ của Thiên Ngọc Đường, e là muốn nhân cơ hội giết Vân Sương cung chủ.
Vân Sương cung chủ là người tốt, coi Tiểu Thất và Thất đệ muội là nhi tử ruột, con dâu ruột mà đối xử.
Nàng ta không thể để kế hoạch của Cơ phu Nhân thành xông được, cũng không thể để Tiểu Bảo bị đường chủ của Thiên Ngọc Đường cướp đi.
Phải mau chóng mật báo tin tức cho Bách Hoa cung, để Vân Sương cung chủ và Tiểu Thất bọn họ biết đường đề phòng.
Nhưng mà đã giờ này rồi, đột nhiên ra ngoài dễ bị người khác nghi ngờ.
Thôi vậy, không quản được nhiều như thế nữa.
Chỉ cân Vân Sương cung chủ và Tiểu Bảo bình an, nàng ta bị lộ cũng không sao cải
Chử Phi Phượng hít sâu một hơi, bắt ép bản thân bình tĩnh lại, suy nghĩ sách lược tốt nhất.
Nàng ta đến trước Đa Bảo Các, lấy một cái bình hoa lưu ly Cơ phu nhân thưởng cho nàng ta....
Nửa canh giờ, Chử Phi Phượng mặc áo choàng, đội mũ, tránh né các nha hoàn và vú già ra khỏi viện tử.
Liễu Chi vừa mới đến thiện phòng nhận cơm theo thường lệ, trong tay vẫn đang cầm một cái hộp cơm.
Nàng ta nhìn thấy một bóng người ở phía xa xa đang lén la lén lút đi ra từ trong viện tử của phu nhân. Cứ luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, nàng ta vội vàng bước lên trước hai bước, trốn ở sau núi giả.
Rất nhanh, người đó đi qua trước núi giả.
Liễu Chi thấy rõ dáng vẻ của đối phương, Vân Nương!
Chử Phi Phượng nhìn xung quanh tứ phía.
Liễu Chi vội vàng rụt đầu về, không để cho đối phương phát hiện bản thân.
Mãi đến khi đối phương đi xa rồi, nàng ta mới di ra từ sau núi giả, lặng lẽ đi theo sau, tận mắt nhìn thấy Vân Nương đi ra khỏi Thiên Ngọc Đường từ cửa sau.
"Cửa chính mở thì không đi, đi cửa sau, cái dáng vẻ sợ bị người ta phát hiện này... Vân Nương này có vấn đề!"
Liễu Chi không dám chậm trễ, lập tức đi bẩm báo chuyện này cho Cơ phu nhân.
Cơ phu nhân vừa tắm rửa xong, nha hoàn đang chải tóc cho nàng ta.
"Ngươi nói, Vân Nương sao?”
"Đúng vậy, phu nhân, nô tỳ tận mắt nhìn thấy nàng ta lén la lén lút! Phu nhân, có lẽ nào gián điệp của Bách Hoa cung là nàng ta không?”
Liễu Chi có ý kiến với Vân Nương không phải chỉ ngày một ngày hai.
Vốn dĩ nàng ta mới là đại nha hoàn được sủng nhất của phu nhân, chuyện làm quản sự đã trong tâm tay rồi.
Vân nương vừa đến, lập tức cướp đi sự sủng ái của phu nhân.
Đến cả chuyện lớn như đến thành chủ phủ thăm hỏi, phu nhân cũng là đưa Vân Nương đi theo, bảo bản thân ở lại trông viện tử.
Tên ám vệ đóng giả thành tên sai vắt lúc nấy Cơ phu nhân gọi đến, đưa mắt liếc nhìn hắn ta một cái.
Ám vệ hiểu ý, quay người ra ngoài đuổi theo.