Chuong 2532: Lam Giau Trong Mot Dem 1
Chuong 2532: Lam Giau Trong Mot Dem 1Chuong 2532: Lam Giau Trong Mot Dem 1
Lần này, Hỏa Sát Môn đã giúp đỡ Bách Hoa Cung rất nhiều. Khi trở ve không chỉ nhận được một khoản tiền thưởng lớn mà còn dẫn theo ba mươi con dê.
Lục Ngạo Thiên ngồng nghênh đi lại trên đường lớn.
Phó môn chủ nhắc nhở: "Lão đại, chúng ta đã đi vòng vòng ba lần rồi đó."
Lục Ngạo Thiên: 'Lượn thêm hai vòng nữa đi!"
Phải để mọi người trên đảo biết, Hỏa Sát Môn của bọn hắn đã phát tài chỉ trong một đêm!
Cảnh Dịch đã gặp Chử Phi Phượng bị thương tại Hỏa Sát Môn.
"Tiểu Hầu gia?"
Chử Phi Phượng vô cùng ngạc nhiên.
Nàng ta biết Cảnh Dịch cũng đã tới đảo Thiên Sơn, nhưng không ngờ hắn ta sẽ đến thăm mình.
"Ngươi hãy uống thuốc trị thương trước đi." Cảnh Dịch đưa cho nàng ta một lọ thuốc nhỏ: "Tiểu Tiểu bảo ta mang đến cho ngươi đó."
Chử Phi Phượng trong lòng cảm thấy ấm áp, xấu hổ nói: "Ta đã từng làm những chuyện gây tổn thương cho Tần đại nguyên soái. Ta thấy mình không xứng lòng tốt của Thất đệ muội."
Cảnh Dịch không giỏi an ủi ai ngoại trừ Tô Tiểu Tiểu.
Hắn ta suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ta đến đây là để đón ngươi vê Bách Hoa Cung."
Những sự việc xảy ra ở Bách Hoa Cung vào đêm qua, nàng ta đã nghe các đệ tử của Hỏa Sát Môn nói qua lúc bọn họ trở về.
Bách Hoa Cung có quyên lực lớn mạnh, chỉ trong vòng một đêm đã bị mấy đại môn phái liên thủ tấn công. Nàng ta không tin rằng không có ai đứng sau giật dây.
Hơn nữa, nàng ta vừa tìm ra được một số manh mối về vụ sát hại của Vệ gia năm đó, nên không thể để mọi nỗ lực của mình trở nên uổng phí được.
Chử Phi Phượng lắc đầu: "Ta không thể cùng ngươi trở về được."
"Tại sao?" Cảnh Dịch khó hiểu.
Chử Phi Phượng nói: "Ta phải ở lại Thiên Ngọc Đường."
Cảnh Dịch nói: "Nhưng ngươi đã bị bại lộ."
Chử Phi Phượng nghiêm túc nói: "Ta có cách để lấy được sự tín nhiệm của Cơ phu nhân. Ngươi hãy đợi ta một chút, ta viết một phong thư, ngươi hay giúp ta mang về cho Thất đệ muội và Tiểu Thất."
Nói xong, nàng ta lập tức trải rộng một trang giấy ra và bắt đầu mài mực. Hỏa Sát Môn nghèo đói, ngay cả giấy viết cũng là loại giấy thô, dễ bi lem mực.
Cảnh Dịch dừng lại một chút, nói: "Vệ đại tướng quân cũng tới."
Chử Phi Phượng khẽ giật mình một cái.
Cảnh Dịch nhìn nàng ta: "Ngươi không muốn đi gặp ngài ấy sao?"
Đáy lòng Chử Phi Phượng dâng lên một cảm giác tủi thân giống như một nữ nhi khi nhìn thấy phụ thân của mình. Nhưng nàng ta lại là một nữ nhi bất hiếu, còn có lỗi với phụ thân của mình.
Khóe mắt nàng ta đỏ hoe: "Ta không còn mặt mũi nào để gặp ông ấy nữa."
Cảnh Dịch không biết nên nói gì.
Chử Phi Phượng lau nước mắt, mỉm cười nói: "Ngươi giúp ta mài mực nhé."
"Ừm"
Cảnh Dịch nhận lấy khối mực từ tay nàng ta.
*
Gần trưa, Chu Phi Phượng kéo lê thân thể đây thương tích, trở vê Thiên Ngọc Đường.
Vừa tới cửa, nàng ta đã bị bắt đến viện tử của Cơ phu phân.
Chỉ là lúc này Cơ phu nhân đang bị phụ thân mình khiển trách, tạm thời không có thời gian xử lý nàng ta.
"Nhìn chuyện tốt mà ngươi đã làm đi!"
Các chủ Thiên Cơ Các chỉ vào Cơ Minh Lâu đang hôn mê bất tỉnh nằm trên giường: "Nếu đại ca của ngươi đến muộn chút nữa, ngươi đã trở thành quả phụ rồi!"
Cơ phu nhân thấp giọng nói: "Ta cũng không nghờ tên sát thủ ngu ngốc như lợn này, lại dám ra tay với Minh Lau.
Các chủ Thiên Cơ Các căm hận nói: "Cho tới bây giờ, ngươi vẫn chưa nhận ra sai lầm của mình nữa al Ta đã cảnh cáo ngươi bao nhiêu lần rồi, đừng có suy nghĩ muốn chống lại Bách Hoa Cung! Ngươi cho rằng Vân Sương chết rồi, người khác sẽ không nghi ngờ đến Thiên Ngọc Đường và Thiên Cơ Các à?”