Chương 2536: Gia Đình Vui Vẻ 3
Chương 2536: Gia Đình Vui Vẻ 3Chương 2536: Gia Đình Vui Vẻ 3
Tạ Cẩn Niên nói: "Là do Liên Hoa Tông bày mưu, con đã dựa theo manh mối này để điều tra và phát hiện ra rằng vài ngày trước đây, Liên Hoa Tông đã tiếp đón một vị khách đặc biệt."
Thành chủ: "Ai?"
Tạ Cẩn Niên: "Vân Tuyết"
Bách Hoa Cung.
Cung chủ ngủ mê mẩn suốt mười hai canh giờ, cuối cùng cũng tỉnh lại.
Bà ấy nhớ rõ Bách Hoa Cung bị thất đại môn phái tấn công, bản thân đã bị nội thương không thể cử động được. Tiểu Đình vì cứu mình mà bị đâm rạch một nhát ở bụng, cả người đầy máu... Khi bà ấy tỉnh lại thì đã là lúc này.
"Tiểu Đình!"
Bà ấy đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy một khuôn mặt lạnh như băng.
“HU
Lăng Van khit mũi.
Cung chủ ngượng ngùng hỏi: "Sao ngươi lại tới đây? Tiểu Đình đâu? Hắn thế nào rồi?"
Tiểu Đình, Tiểu Đình, rốt cuộc ai mới là nhi tử của người chứ?
Lăng Vân nhàn nhạt nói: "Hắn bị đánh, đang nằm trong phòng."
Ánh mắt Cung chủ lạnh lùng: "Ai dám đánh hắn?"
Lăng Vân nói: "Thân phụ của hắn, Vệ Tư."
Cung chủ khẽ giật mình. ..
Trong đầu hiện lên hình ảnh Vệ Đình gọi cha.
Thì ra... cha thật sự đã tới rồi...
Cung chủ hỏi: "Ngươi có tiếp đãi người ta thật tốt không?”
"Vệ đại tướng quân chứ không phải tên tiểu tử thối Vệ Đình kia, ta đương nhiên phải tiếp đãi thật tốt rồi."
Lăng Vân rất kính trọng Vệ Tư.
Tất nhiên, Vệ Tư cũng rất tán thưởng Lăng Vân.
Trong lòng Vệ Tư, nhi tử nào cũng khiến ông ấy tức giận, chỉ có Lăng công tử là tấm gương cho hậu bối.
"Đệ đệ của ngươi nói thế nào?" Cung chủ lại trừng mắt nhìn hắn ta, hỏi: "Người của thất đại tông môn ở đâu?”
Lăng Vân nói: "Đã chạy trốn rồi." Cung chủ nói với vẻ kiêu ngạo: "Tiểu Đình thật lợi hại!"
Lăng Vân, người đã giết chết toàn bộ đệ tử của Ngũ Độc Giáo: "..."
Cung chủ nói: "Không được, ta phải nhanh chóng đi gặp phụ thân của Tiểu Đình."
Lăng Vân chỉ chỉ: "Đang ở bên ngoài."
Cung chủ quay đầu nhìn lại, lập tức mở to mắt.
Những việc làm của Vệ Tư, bà ấy đã nghe tiểu tử thối nhắc đến rất nhiều lần.
Đây chính là người đã khiến cho người ta vừa nghe tới đã sợ đến ngất xỉu, Chiến Thần Vệ gia, một nam nhân to cao như một dãy núi.
Trên người mặc hoàng kim giáp và mộ thanh thanh phong kiếm, quyết đoán giết chóc và bá đạo!
Nhưng... người này bây giờ.
Chân trái đeo theo một tiểu hổ, đùi phải cũng đeo theo một tiểu hổ, còn có một tiểu hổ đang cưỡi trên cổ.
Thậm chí điều này vẫn chưa đủ, trong ngực ông ấy còn ôm thêm một đứa bé mập mạp tháo thỉnh.
Không có hoàng kim giáp, không có thanh phong kiếm.
Chỉ có những chiếc tã nhỏ treo khắp cánh tay.
Còn về sự bá khí độc đoán thì sao?
Sao trông bất lực thế này?
"Đừng khóc, đừng khóc, Tiểu Bảo ngoan, đừng khóc nữa. Gia gia sẽ không bỏ Tiểu Bảo xuống đâu, gia gia bế con, gia gia sẽ bế Tiểu Bảo nhé ..."
"Tiểu Phủ cũng muốn bất"
"Nhị Hổ cũng muốn!"
Đại hồ đắc ý nắm lấy lỗ tai của gia gia, ta đã được cưỡi lên cổi
Cung chủ trợn tròn mắt sửng sốt: "..."
*
Tổ tôn đang tận hưởng hạnh phúc gia đình khó khăn lắm mới có được, nhưng không ngờ Bách Hoa Cung lại xuất hiện một vị khách không mời.
Một đệ tử đi tới Phi Vân Cung: "Cung chủ, Thiếu cung chủ, Vân Tuyết đến!"
Cung chủ vốn dĩ rất vui vẻ khi nhìn thấy mấy tiểu tử này, nhưng khi nghe được Vân Tuyết tới, sắc mặt nhất thời tối sâm.
"Đúng là phá hủy cảnh đẹp mài Bà ta đến đây làm gì?"
Cung chủ nói một cách giận dữ. Nữ đệ tử trẻ tuổi nhìn bà ấy một cái, lại nhìn sang Thiếu cung chủ mặt không chút biểu cảm, ngượng ngùng nói: Vậy... con đi nói bọn họ rời đi?” Cung chủ khẽ cau mày: "Bọn họ?"