Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2502 - Chương 2538: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 2

Chương 2538: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 2 Chương 2538: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 2Chương 2538: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 2

Cung chủ vung tay. tát bà ta một cái thật mạnh từ trên không!

"Ngươi dám đánh ta?"

Vân Tuyết đứng dậy.

Linh Âm lập tức ngăn trước mặt cung chủ.

Vân Tuyết nhảy lên, một chưởng hướng tới bên người Linh Âm.

Cung chủ đem Linh Âm kéo sang một bên, chạm một chưởng cùng với Vân Tuyết!

Vân Tuyết bị một cỗ nội lực khổng lồ đẩy lui, lộn nhào rồi rơi xuống chính giữa đại đường.

Bà ta lén lút lật bàn tay lại, dự tung chiêu tiếp theo.

Cung chủ thầm nghĩ có chuyện không ổn.

Vất thương của bà ấy còn chưa lành, tiếp một chưởng đã là cực hạn rồi, nếu thêm một lân nữa, chắc chắn sẽ bị lộ tẩy.

Một tên đệ tử đi tới bẩm báo: "Cung chủ, Kỳ trưởng lão và Nhạc trưởng lão đã trở về!"

Vân Tuyết thu hồi lại chiêu thức.

Hai vị trưởng lão nhanh chóng đi đến Thiên Điện của Mẫu Đơn Các.

Kỳ trưởng lão lo lắng hỏi: "Cung chủ, chúng ta nghe nói Bách Hoa Cung bị Thất đại môn phái vây công, có thật không?”

Cung chủ nói: "Quả thật là có việc này, lát nữa ta sẽ giải thích cặn kẽ cho hai ngươi."

Nhạc trưởng lão nói: "Đều là lỗi của chúng tôi. Biết rõ Nghi trưởng lão và Phùng trưởng lão đang bế quan ở Tiêu Sơn, chúng ta không nên ra ngoài mới phải."

Vân Tuyết nói: "Hai vị trưởng lão quay về lúc này cũng chưa muộn mà."

Hai người bọn họ lúc này mới nhìn thấy Vân Tuyết đang ở bên cạnh, sắc mặt đều tái đi.

Kỳ trưởng lão lạnh lùng nói: "Ngươi đã bị trục xuất khỏi cung Bách Hoa Cung, nơi này không chào đón ngươi.'

Vân Tuyết thở dài: "Chuyện năm đó thật sự đã có hiểu lầm, Một ngày nào đó, ta sẽ tìm một cơ hội để tự mình làm sáng tỏ mọi việc, bao gồm cả sự thật vê Vân Sương nữa."

Nhạc trưởng cau mày: "Ngươi đang nói bậy bạ gì đó?"

Vân Tuyết cười nhạt: "Thiếu cung chủ của các ngươi căn bản không phải là thân nhi tử của Vân Sương. Bà ta đã mang từ bên ngoài về một đứa con hoang, làm lẫn lộn huyết mạch của Vân gia. Không biết tội này có nên bị tước đoạt chức vị cung chủ hay không?”

Nhạc trưởng lão nghiêm mặt nói: "Không được nói năng bừa bãi!"

Vân Tuyết ngạo mạn liếc nhìn Cung chủ một cái, nói: "Có phải ta ăn nói bừa bãi hay không, sẽ sớm biết thôi. Ba ngày nữa ta sẽ mang chứng cứ tới tận cửa, đến lúc đó hy vọng hai vị trưởng lão sẽ xử lý công bằng!"

Cung chủ âm thầm siết chặt nắm tay.

"Chúng ta di

Vân Tuyết dẫn theo tâm phúc rời khỏi Mẫu Đơn Các.

Sau khi bọn họ đã đi xa, thân thể Cung chủ đột nhiên bị chấn động, ôm ngực phun ra một ngụm máu.

"Cung chủ!"

Linh Âm và hai vị trưởng lão đồng thanh kêu lên.

Linh Âm đỡ lấy bà ấy, dùng khăn tay lau vết máu trên khóe miệng, nàng ta đau lòng nghẹn ngào: "Vừa rồi sao người lại thay ta tiếp một chưởng đó chứ? Người quên người vẫn đang bị thương nặng rồi sao?"

Cung chủ xua tay: "Không có gì đâu."

Nhạc trưởng lão có chút hiểu biết ve y thuật.

Bà ấy liền tiến lên bắt mạch cho cung chủ, xác nhận không có gì nguy hiểm đến tính mạng, trong lòng có chút thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chỉ có Cung chủ mới biết, nếu không có thuốc của tức phụ, hôm nay bà ta đã không thể xuống giường được.

Nhạc trưởng lão nói: "Cung chủ không cần phải lo lắng vì chuyện này, nếu bà ta nghĩ muốn vu oan giá họa cho người, chúng ta tuyệt đối sẽ không mắc bay đâu."

Kỳ trưởng lão gật đầu: "Đúng vậy đó cung chủ, chúng ta đều tin tưởng người, cũng tin tưởng Thiếu cung chủ là cốt nhục thân sinh của người. Tính thời gian, Nghi trưởng lão và Phùng trưởng lão nên từ Tiêu Sơn trở về rôi. Chúng ta nhất định sẽ chủ trì công đạo cho Cung chủ và Thiếu cung chủ.

Lông mi Cung chủ khẽ run rẩy.

Linh Âm liếc nhìn hai vị trưởng lão, cụp mắt xuống, không dám nói một lời.
Bình Luận (0)
Comment