Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2504 - Chương 2540: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 4

Chương 2540: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 4 Chương 2540: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 4Chương 2540: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 4

Vân Tuyết trừng mắt nhìn hai đứa nhỏ: "Lại nghịch ngợm nữa à? Đang nhìn cái gì thế?"

Cặp song sinh chỉ vào ba tiểu đậu đỉnh trong viện.

Vân Tuyết ngước mắt lên, khẽ giật mình.

Sinh ba?

“Đại Phủ, bắt lấy!”

Lúc này, người đang được bay vù vù là Nhị Hổ.

Tiểu Hổ chán nản và đá quả bóng ra bên ngoài.

Đại Hổ lại đá qua cho cậu bé.

'ối"

Tiểu Hổ không dám nhận, hai tay ôm đầu ngồi xổm xuống đất.

Bóng bay về phía cặp song sinh.

Vân Tuyết nhìn thấy tam bào thai liền bị mất tập trung, không phản ứng kịp trong giây lát.

Ngay lúc nhìn thấy quả bóng đã sắp đạp vào mắt của tiểu nhi tử, thì một thân ảnh cao lớn lao tới, vững vàng tiếp lấy quả bóng.

Lúc này, quả bóng cách Vân Thụy tám tuổi chỉ còn một inch.

Vân Thụy bị dọa sợ ngây người ngay tại chỗ.

"Có bị thương không?”

Vệ Tư hỏi thăm.

Trên người ông ấy có một thần thái uy nghiêm và ngay thẳng, cùng với khuôn mặt lạnh lùng, thân hình cao ráo và thẳng tắp, thậm chí cả giọng nói cũng hùng hậu và giàu từ tính.

Vân Thụy lúng túng lắc đầu.

Vân Tuyết chưa bao giờ nhìn thấy một nam nhân nào anh tuấn tiêu sái như vậy, dáng người cường tráng và bộ ngực săn chắc... Mỗi một động tác đều toát ra sức mạnh cường giả và quyến rũ.

Bà ta há to miệng, đang định nói chuyện.

Đại Hổ đã lon ton chạy tới, nói với Vân Thụy: "Thật xin lỗi, vừa rồi là do ta bất cẩn."

Vân Thụy trốn sau lưng Vân Tuyết.

Vệ Tư vừa mới đến Bách Hoa Cung, nên không biết Vân Tuyết, cũng không biết vướng mắc của tỷ muội Vân gia.

Ông ấy lịch sự bày tỏ sự áy náy, sau đó dẫn Đại Hổ vào trong. Tâm trạng của Vân Tuyết thật lâu không thể bình tĩnh lại được. .

Bà ta nhìn theo bóng lưng cao lớn của Vệ Tư, thậm chí còn cảm nhận được hơi thở của ông ấy vẫn còn vương vấn trong không khí.

Vân Thụy kéo tay bà ta: "Nương, con nhớ cha. Khi nào thì cha mới đến?"

Đáy mắt Vân Tuyết hiện lên một tia chán ghét.

Bà ta không nhịn được lại nhìn Vệ Tư một lân nữa.

Vệ Tư là một nam nhân lạnh lùng, kiên quyết và quyết đoán nhưng lại có sự dịu dàng của vị chiến thần đối với mấy đứa trẻ.

Vân Tuyết bất chợt sửng sốt.

Nam nhân này là ai... Tại sao trước đây bà ta chưa từng gặp qua...

Ông ấy đã có gia thất chưa?

Đột nhiên, một tiểu đậu dinh đi thẳng đến trước mặt bà ta, thủ thỉ hỏi: "Các người còn có chuyện gì không? Không thì ta đóng cửa nhé!"

Nói xong, Tiểu Hổ đóng sầm cửa viện lại!

*

Vệ Đình đã bình phục chấn thương sau hai ngày và đã có thể ra ngoài vào ngày thứ ba.

Hắn lập tức gọi Lăng Vân cùng nhau đi đến Hỏa Sát Môn.

Cha hắn nói rằng bọn họ đã gặp phải một cơn bão trên biển và bị thất lạc với Lục ca và Tô Huyên.

Nhưng cha hắn đã nhìn thấy Tô Huyên ôm chặt Lục ca, cho nên rất có thể Lục ca hiện tại đang ở cùng với Tô Huyên.

Không biết hai người bọn họ đã đến đảo chưa.

Lục Ngạo Thiên vừa ra khỏi Hỏa Sát Môn, đã đụng mặt hai người họ: "Các ngươi đến đúng lúc lắm, ta cũng đang muốn đi tìm các ngươi đây. Đã mấy ngày rồi, các ngươi có muốn biết thêm tin tức gì vê Thiên Cơ Các nữa không?”

Vệ Đình nói: "Có. Chúng ta đến đây chính là chuyện này đấy. Lên xe đi."

“Ta thật ra cũng có xe... ngựa.”

Trời đất oil

Sao nó lại sang trọng hơn lân trước nữa vậy!

Mái vòm đều được làm bằng vàng!

Lục Ngạo Thiên: Tốc độ làm giàu của Hoả Sát Môn sẽ không bao giờ theo kịp tốc độ khoe khoang của Thiếu cung chủ.

Hắn ta ho nhẹ một tiếng, ném roi ngựa cho đệ tử rồi sải bước lên xe. chương đ54U. 5U XUYenRuU~Ua Chien ¡ nan. 4 Vệ Đình và Lăng Vân đều đeo mặt nạ vào.
Bình Luận (0)
Comment