Chương 2547: Vệ Tư Gặp Tô Huyên 1
Chương 2547: Vệ Tư Gặp Tô Huyên 1Chương 2547: Vệ Tư Gặp Tô Huyên 1
Trời u gió lớn.
Xe ngựa của Lăng Vân xuất phát từ Bách Hoa Cung, chạy lúc nửa đêm, dần đến thời gian thì đến sát chân núi liên minh sát thủ.
Vệ Tư mang theo Cảnh Dịch và Vệ Đình xuống xe ngựa.
Thánh Nữ cũng xuống ngựa sau đó.
Là Tô Tiểu Tiểu đã bảo Vệ Đình mang cô bé theo cùng.
Nhìn những ngọn núi cao chót vót trên mây như những người khổng lồ, một bầu không khí âm trầm mang theo hải triều ap vào mặt.
Liệp Ưng và Kim Điêu trên trời bay quanh.
Vệ Tư bịt kín mặt, lấy dây thừng và đao, ánh mắt nghiêm nghị: "Lên núi!"
Bản đồ của quỷ bà bà đưa cho có ghi chú rõ trong núi có trạm canh gác, phía đông là đường lớn lên núi, phòng thủ nghiêm mật nhất.
Tiếp theo là phía nam và phía bắc, tuy là vách đá, nhưng mà cũng có các đệ tử của liên minh sát thủ canh giữ.
Không phải bọn họ sợ mấy đệ tử đó mà là bọn người đó có thủ đoạn cảnh báo của mình, một khi phát hiện ra người lạ xâm nhập thì cả ngọn núi sẽ kinh động.
Đúng như Vệ Đình dự đoán, con đường tốt nhất cho bọn họ là đi xuyên qua vách núi phía tây.
Bốn người tự mình lấy dây thừng và dao găm, bắt đầu leo lên vách đá.
Vệ Tư đi trước mở đường, Cảnh Dịch và Thánh Nữ theo sát phía sau, Vệ Đình chặn lối sau.
Bọn bọ phải leo lên đỉnh núi trước khi hừng đông, mang Tô Huyên và Vệ Yến từ địa lao ra ngoài, nếu không thì họ sẽ phải đợi thêm một ngày nữa, trời tối thì mới có thể hành động.
Nhưng ngày này có quá nhiều biến động, không ai có thể đảm bảo liệu liên minh sát thủ có xử quyết Tô Huyên và Vệ Yến hay không.
Lần đầu Cảnh Dịch đi trên vách đá, hắn ta dùng dao găm không quen, không khéo bị rơi xuống.
Thánh Nữ cách hắn ta gần nhất, dây thừng được nối chung với nhau, cũng bị rơi theo.
Vệ Tư và Vệ Đình đồng thời cắm dao vào trong vách đá, ổn định cơ thể, kéo Cảnh Dịch và Thánh Nữ lại.
Hòn đá vỡ vụn rơi xuống, ngã xuống vực sâu vạn trượng.
Cảnh Dịch và Thánh Nữ lắc lư một hồi trong gió đêm, va vào nhau mấy lần. Hai má của Cảnh Dịch đều bị tray cuối cùng họ cũng bình ổn lại.
Vệ Tư cúi đầu nhìn về phía Cảnh Dịch: "Các ngươi không sao chứ?" Cảnh Dịch nói: "Dây thừng của ta đã rơi rồi, dao găm của Thánh Nữ cũng rớt mất."
Kim Điêu lao xuống bắt lấy sợi dây thừng đang bị vướng trên nhánh cây.
Dao găm quá nhỏ, nhánh cây không giữ lại được nên không thể nhặt.
Vệ Đình ném dao găm của mình cho Thánh Nữ.
Hắn rút chủy thủ của tổ phụ ra, đây là trước khi đi, Tiểu béo Khổng Tước bảo hắn mang theo, miễn cưỡng cũng có thể thay thế dao găm.
Đoàn người tiếp tục leo lên vách đá.
Trong địa lao.
Lục sư huynh tra tấn Tô Huyên ước chừng nửa canh giờ.
Nhưng Tô Huyên không cầu xin nửa câu, bất luận cơ thể đã ăn nhiều đau khổ, ánh mắt hắn ta từ đầu tới cuối vẫn không thấy một chút chật vật và khuất phục nào.
Lục sư huynh thẹn quá hóa giận: "Xương cốt cứng như vậy, được, vậy thử Diệt Hôn Đinh của liên minh sát thủ đi!"
Trữ Như Phong vội vàng dang hai tay ra, ngăn ở trước mặt Tô Huyên: "Lục sư huynh! đủ rồi! Sư phụ bảo huynh thẩm vấn hắn, không cho huynh giết hắn! Ngươi làm vậy có quá đáng quá hay không??”
Lục sư huynh vô tình nói: "Đây chính là tử lao Tu La, vào rồi thì cửu tử nhất sinh. Cho dù ta có dùng tất cả hình cụ thì thế nào?"
Trữ Như Phong nhíu mày: "Hắn đã bị dùng hình, hành hình mỗi ngày đều có quy củ, ta sẽ nói cho sư phụ, ngươi quan báo tư thù.'