Chương 2557: Đại Ca Tới 2
Chương 2557: Đại Ca Tới 2Chương 2557: Đại Ca Tới 2
Tứ sư huynh nhìn chăm chú: “Nhanh như vậy...'
Ban đầu còn cho rằng sư phụ chỉ cần vài ba chiêu đã có thể giải quyết xong người tên Vệ Tư gì đó, sau đó sẽ đi thu thập mấy tên dưới đáy vực kia.
Nhưng tình huống trước mắt xem ra, trong thời gian ngắn sư phụ và Vệ Tư sẽ không phân được thắng bại.
Tứ sư huynh nhanh chóng bắn ám khí xuống dưới.
Đáng tiếc vừa bắn mấy mũi phi tiêu, mấy người kia đã hoàn toàn tiến vào giữa mây mù.
“Muội chờ tal
Hắn ta quyết định thật nhanh, lấy tốc độ nhanh nhất chạy đến phòng chứa củi gần đó, lấy dây thừng vào dao móc tới, buộc một đầu sợi dây lên thân cây, xoay người nhảy xuống vách đá.
Liễu Trân Nhi cũng bắt chước Tứ sư huynh, cùng nhau nhảy xuống.
Dây thừng của bọn họ là loại đặc chế, đủ dài, chỉ một lát đã đuổi kịp nhóm người Vệ Đình.
Mặt Vệ Lục Lang lập tức biến sắc: "Không phải chứ, vậy mà cũng có thể đuổi theo xuống đây?"
Tứ sư huynh nhìn lướt qua, xác định vị trí của La Sát, nắm chặt dây thừng tung người hướng về phía Vệ Lục Lang.
Vệ Đình đi trước hắn ta một bước, một cước đá văng Tứ sư huynhI
Giao thủ dưới tình huống này, không chỉ cần dùng đến võ công và nội lực.
Vệ Đình có kinh nghiệm tác chiến phong phú, kỹ năng vượt núi băng đèo hết sức thuần thục.
So sánh với Tứ sư huynh không có kinh nghiệm tác chiến ở vách đá, hắn ta không hề có chút ưu thế nào.
Nhưng bản thân Vệ Đình cũng đang ở trong hoàn cảnh xấu, hắn bị thương, lại leo trèo suốt đêm, chắc chắn thể lực sẽ không bằng đối phương.
"Sư huynh, ta tới giúp huynh!"
Trái lại thân pháp của Liễu Trân Nhi ở trên vách đá lại rất linh hoạt.
Nàng ta bắn ra một độc châm, muốn cắt đứt dây thừng của Vệ Đình.
Vệ Đình dùng chủy thủ ngăn cản độc châm!
Liễu Trân Nhi nói: "Sư huynh, ta đối phó hắn, huynh đi bắt Cửu sư đệt"
"Được"
Tứ sư huynh lần nữa tung người về phía Vệ Lục Lang.
Liễu Trân Nhi rút nhuyễn kiếm quấn quanh eo ra, nhưng không phải chém về phía Vệ Đình, mà là quay lại tấn công về phía Cảnh Dịch bên kia.
Kengl
Lưỡi kiếm của nàng ta không nghiêng không lệch chém chuẩn xác vào mu bàn tay Cảnh Dịch.
Tuy nhiên Cảnh Dịch không bị hao tổn chút nào!
Liễu Trân Nhi ngẩn ra, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm găng tay bạc của hắn ta.
Đây là binh khí gì?
Nàng ta đổi hướng muốn chặt đứt dây thừng của Cảnh Dịch.
Nàng ta không tin, người này té xuống, người vừa rồi sẽ không đi cứu hắn tal
Chỉ có điều không đợi lưỡi kiếm của nàng ta kịp rơi xuống, Vệ Đình đã đạp vách đá nhào tới, dùng chủy thủ chặt đứt dây thừng của nàng tal
A....
Sắc mặt nàng ta trắng bệch rơi xuống dưới.
Tứ sư huynh đã bắt được Tô Huyên, nghe thấy tiếng kêu của Liễu Trân Nhi cũng hoảng sợ kêu thành tiếng: "Sư muội!"
Hắn ta buông Tô Huyên đi cứu người, đáng tiếc đã không còn kịp rồi.
"Sư muội... Sư muội....
Tiếng kêu của hắn ta và Liễu Trân Nhi vang vọng khắp vực sâu.
Vệ Lục Lang cảm thấy hết sức hả lòng hả dạ: "Đáng đời đáng đời! Ai bảo các ngươi đánh lén
Hắn ta vừa dứt lời, chợt thấy một luông khí tức đáng sợ mạnh mẽ đập vào mặt.
Một giây kế tiếp, một tia kiếm quang lóe qua.
Dây thừng của hắn ta cũng bị chém đứt
"Ách a..."
Tiếng kêu của hắn ta lớn gấp đôi của hai người kia cộng lại.
Dưới tác dụng của kiếm khí, bọn họ rơi xuống còn nhanh hơn, thậm chí hắn ta còn nhìn thấy Liễu Trân Nhi.
"Xong rồi xong rồi, ta chết..."
Hưul
Một dải lụa trắng bay tới, quấn chặt lấy hắn ta và Tô Huyên.
Là Cảnh Dịch buông lỏng dây thừng, cùng thánh nữ nhanh chóng rơi xuống.