Chuong 2586: Dai Cong Cao Thanh 1
Chuong 2586: Dai Cong Cao Thanh 1Chuong 2586: Dai Cong Cao Thanh 1
Tiêu rồi, tiêu rồi, chuyện chỉ mới giải quyết được nửa chặng đường thì vị sư huynh đồ bỏ đi này đã xuất hiện.
Và hắn trông rất mạnh...
Tô Tiểu Tiểu hoảng sợ và nói một cách dứt khoát: "Giải Tâm dẫn không thể bị gián đoạn. tránh ra và muội sẽ đối phó với hắn!"
Vấn đề lớn nhất là bí mật của phương thuốc sẽ bị bại lội
Tô Huyên nhìn U Minh, nhưng lời nói của hắn lại là hướng Tô Tiểu Tiểu: "Lùi lại."
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt: "Hả?"
Tô Huyên một tay nắm lấy La sát kiếm đang bay về trong tay mình.
U Minh cười lạnh: "Trông ngươi rất yếu đuối, đừng trách ta lợi dụng sự nguy hiểm của ngươi!"
Giữ chặt gót chân của mình, rút U Minh Đao ra và tấn công mạnh vào Tô Huyên
Tô Huyên vững vàng đỡ được thanh đao.
Hắn ta nheo mắt lại và dùng lòng bàn tay đánh vào ngực Tô Huyên.
Tô Huyên tát vào mặt anh ta.
Hai người va vào nhau rồi bay ra.
Thanh kiếm La sát của Tô Huyên dâng trào với ý định chém xuống vô tận, xuyên qua cơn gió đêm rít gào như tiếng rồng gầm.
U Minh khó tin nhìn hắn từ trên xuống dưới, cau mày nói: "Điều này không thể nào... Tại sao ngươi lại...'
"Tại sao tôi không bị cám dỗ?"
Tô Huyên chĩa trường kiếm, tâng tâng áo trắng, năng lượng rung trời.
"Ta, Tâm dẫn của ngươi, đã bị loại bỏ!"
Đồng tử của U Minh co rúm lại: "Không thể nào! Không ai có thể giải trừ được Tâm Dẫn! Kể cả sư phụ cũng không!"
Tô Tiểu Tiểu lại chạy tới và dáng chặt vào phía sau thủ lĩnh đặc vụ như một cái đuôi nhỏ đang vẫy gọi.
"Tâm Dẫn thực sự đã được giải trừ?"
Tô Huyên thấp giọng nói: "Không phải ta bảo muội lùi lại sao?"
""
Tô Tiểu Tiểu chớp mắt, nhấc chân lên và lùi lại nửa bước.
Tô Huyên: ”...' Ánh nhìn của U Minh trở nên khó đoán.
Trước đây, có một kẻ phản bội trong Sát Thủ Minh đã đi Nhiếp Dương Sơn để giải Tâm Dẫn của mình, nhưng anh ta đã thất bại.
Tâm Dẫn là độc kỹ Nhiếp gia tuyệt học, ngay cả Nhiếp Dương Sơn cũng thất bại, Qủy bà bà làm sao có thể giải trừ được?
U Minh dùng bàn tay khác chưởng vào La sát nhằm kích thích Tâm Dẫn của hắn lần nữa.
La Sát thậm chí không thèm chớp mắt, sau khi bị bàn tay của hắn chạm vào, lập tức tập tức dùng kiếm đâm vào người U Minh.
U Minh dùng thanh đao của mình chặn được, lùi lại vài bước và lộn ngược xuống mái hiên cao và cong.
Lần này, thực sự chắc chắn rằng Tâm Dẫn của La Sát đã hoàn toàn được loại bỏ.
Hắn ta đứng trên cao ở một nơi.
La Sát đứng chắn trước thân thể tiểu nha đầu, tay câm một thanh kiếm La sát, quần áo mỏng manh, mái tóc đen theo gió tung bay, giống như một tiên tử hoa sen cô độc trên cánh đồng băng vô tận.
U Minh nhìn hắn thật sâu, động đậy đôi tai rồi dùng khinh công rời đi.
Tô Mạch và Vệ Đình chạy đến.
Hai người nhìn bóng dáng đang nhanh chóng biến mất trong màn đêm, để tránh việc dụ hổ ra khỏi núi nên họ không đuổi theo.
"Các người có ổn không?”
Vệ Đình ngẩng đầu hỏi hai người.
Tô Tiểu Tiểu đang định nói không sao, nhưng đôi mắt cô trợn ngược, khoa trương ngồi xuống: "Ôi, ta cảm thấy chóng mặt quá."
Vệ Đình giật giật khóe miệng, phi người bay lên nhặt lấy khổng tước mũm mm kia với kỹ năng diễn xuất cường điệu.
Tô Mạch nhìn Tô Huyên.
Tô Huyên bình tĩnh nói: "Ngươi người về trước đi, ta muốn ở một mình một lát."
Vệ Đình nhìn thấy Tô Huyên tựa hồ không có việc gì, lập tức gật đầu, ôm con khổng tước nhỏ mũm mm di sang phòng bên.
Tô Huyên nhẹ giọng nói: "Đại ca, huynh về trước đi nghỉ ngơi đi."
Tô Mạch không từ chối, quay người đi theo Vệ Đình và muội muội vào nhà.