Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2563 - Chuong 2599: Xuat Hien 2

Chuong 2599: Xuat Hien 2 Chuong 2599: Xuat Hien 2Chuong 2599: Xuat Hien 2

Cung chủ bế Tiểu Bảo bước đến rồi trao Tiểu Bảo cho Vệ Tư.

Tiểu Hổ sà vào lòng cung chủ làm nũng: "Nãi nãi, tiểu Hổ ngứa."

Cung chủ bế Tiểu Hổ lên, thổi vào nốt mụn nhỏ trên đầu cậu bé: "Lại lăn lộn trên bãi cỏ phải không? Tiểu tử kia trông trẻ thế nào vậy chứ? Đi, nãi nãi đưa con đi tìm mẫu thân, mẫu thân con có mang theo thuốc."

"Dạ"

Tay Tiểu Hổ gãi đầu.

Cung chủ nhẹ nhàng bắt lấy cái tay nhỏ của cậu bé: "Nãi nãi thổi cho, đừng gãi nữa."

Vệ Tư liếc nhìn Cơ Minh Lâu: "Còn không đi à?"

Ánh mắt Cơ Minh Lâu nhìn lướt qua tiểu nhi nữ trong lòng ông ấy, đó là nhi nữ của muội muội ông ta và cũng là ngoại tôn nữ của ông ta.

Vệ Tiểu Bảo thò một bàn chân nhỏ ra.

Chân chối!

Ngoài nhà kho ở hậu viện, có vẻ như Vệ Lục Lang và Vệ Đình đang tùy ý đi dạo.

"Nhiều đồ quá."

Vệ Đình thản nhiên nói.

Vệ Lục Lang dùng nội lực ép xuống dưới, đột nhiên cái hòm mà người hầu đang ôm rơi xuống đất khiến đồ ở bên trong rơi tán loạn trên đất.

Người hầu bị dọa sợ gần chết.

Đây là quà của Thiên Ngọc Đường tặng cho phu nhân và tiểu công tử đó.

Chử Phi Phượng tỉnh ý nói: "Không có gì đâu, chỉ là một ít vải vóc, cũng không bị bẩn nên nhặt lên là được rồi."

Các người hầu và nha hoàn đều đi qua nhặt vải vóc lên.

Chử Phi Phượng nghiêm nghị nhìn Vệ Đình và Vệ Lục Lang: "Có phải hai người làm không?"

Vệ Đình đáp: "Con mắt nào của ngươi nhìn thấy là chúng ta làm?”

Chử Phi Phượng nghiêm mặt: "Bách Hoa Cung các ngươi đừng ức hiếp người quá đáng!"

Vệ Đình cười ha hả: "Thiên Ngọc Đường các ngươi ngậm máu phun người, rốt cuộc là ai ức hiếp người quá đáng?"

Vệ Lục Lang làm người hòa giải: "Nhị công tử đừng tranh cãi nữa, lát nữa sẽ quấy rây đến Cung chủ đấy, quay về người lại trách phạt đệ đấy."

Chử Phi Phượng cười châm chọc: "Thì ra là nhị công tử của Bách Hoa Cung, chẳng trách lại ngang ngược vô lý như vậy.'

"Ngươi nói ai ngang ngược vô lý?”

Vệ Đình sải bước đến gần Chử Phi Phượng.

Chử Phi Phượng đánh một chưởng vào ngực Vệ Đình.

Tay Vệ Đình lách một cái đã bắt được cổ tay nàng ta: "Đại tẩu, ở đây rất nguy hiểm, sao tẩu lại tới đây?"

Chử Phi Phượng lật tay lấy nhu khắc cương áp chế cánh tay của Vệ Đình rồi nói lớn: "Nhị công tử của Bách Hoa Cung cũng chỉ đến thế mà thôi!"

Nàng ta nhỏ giọng nói: "Năm đó ở Toái Bắc Quan, việc cha và các ca ca của đệ bị hại, Thiên Ngọc Đường cũng có tham dự vào nhưng hình như Cơ Minh Lâu không biết chuyện này."

Vệ Đình: "Thiên Ngọc Đường cũng có kẻ phản bội?"

Chử Phi Phượng: "Phải."

Vệ Đình tin rằng Cơ Minh Lâu không biết chuyện này, nếu không vào đêm hôm Bách Hoa Cung bị thất đại phái tấn công thì Cơ Minh Lâu đã nhận ra phụ thân rồi.

Vệ Đình quát to: "Ngươi dám làm nhục Bách Hoa Cung chúng ta? Vậy được, ta cho ngươi xem chút bản lĩnh!"

Hai người lại đánh vài chiêu.

Giọng nói của Vệ Lục Lang gây quấy nhiễu: "Tùy tiện tỉ võ một chút, đừng có đánh thật chứ! Các ngươi tiếp tục làm việc đi, hai người họ tỉ võ thôi mà, không sao đâu có ta trông chừng họ rồi! Các ngươi mau đi làm việc đi!"

Chử Phi Phượng “đánh lui Vệ Đình: "Bách Hoa Cung, trông ấn tượng nhưng vô dụng!"

Người trong viện đều là người của Như phu nhân, người của Thiên Ngọc Đường không chịu thiệt là được, để Bách Hoa Cung chịu chút giáo huấn, họ mới không dám đi mật báo tin tức.

Vẻ mặt của Vệ Đình không phục: "Lại lần nữa!"

Chử Phi Phượng giữ chặt cổ tay của Vệ Đình, đè thấp giọng nói: "Chủ mưu là người của phủ Thành chủ, mọi người ở phủ Thành chủ nhất định phải cẩn thận, người đó đã từng gặp người Vệ gia nên tuyệt đối không được để lộ thân phận và diện mạo trước mặt hắn ta. Ngoài ra, có khả năng Thiên Cơ Các có cũng đã tham gia vào chuyện này."
Bình Luận (0)
Comment