Chương 2613: Vả Mặt 3
Chương 2613: Vả Mặt 3Chương 2613: Vả Mặt 3
Mọi người cũng cảm thấy Bách Hoa Cung không tôn trọng Như phu nhân.
Trước đây họ không để Như phu nhân vào mắt cũng không sao, nhưng bây giờ Như phu nhân sắp trở thành thành chủ phu nhân, trước kia và bây giờ sao có thể giống nhau được.
Những ngày tốt đẹp của Bách Hoa Cung sắp không còn rồi.
Hạ Hầu Yên Ngữ và Như phu nhân quay trở ve phòng.
Không thể đính ước cho hai đứa trẻ khiến Như phu nhân cảm thấy hơi đáng tiếc, nhưng khi nghĩ rằng mình sắp trở thành thành chủ phu nhân, sau này nhắc lại chuyện hôn ước cũng không sao.
Như phu nhân nhìn mình trong gương đồng, bà ta mặc y phục lộng lẫy và đeo châu báu trang sức khắp người, trên mặt tràn ngập nét cười.
Bà ta khổ công chờ đợi hai mươi bốn năm cũng không uổng phí, cuối cùng cũng có kết quả rồi.
Rõ ràng bà ta có xuất thân hiển hách, nhưng vì bà ta xuất hiện muộn hơn Vân Hi một bước nên chỉ có thể bị tủi hờn chấp nhận vị trí thiếp thất.
Vân Hi, đến tận lúc chết mà ngươi cũng chưa được ngồi lên chiếc ghế mà bây giờ đã là của ta.
Hạ Hầu Yên Ngữ mỉm cười và nói: "Con đi gọi phụ thân!"
Trong chốc lát nữa thôi phụ thân của nàng ta sẽ nắm tay mẫu thân của nàng ta đến nhận lấy sự chúc phúc của mọi người, sau đó ông ấy sẽ chính thức xác nhận thân phận của mẫu thân nàng ta.
Kể từ đây nàng ta cũng trở thành đích nữ.
Hạ Hầu Yên Ngữ vui mừng chạy đến phòng của Hạ Hầu Khanh.
Nhưng khi nàng ta mở cửa ra thì bên trong trống rỗng không một bóng người!"Phụ thân của ta đâu?"
Nàng vội vàng hỏi thị vệ canh cửa.
Thị vệ nói: "Thành chủ đã đi ra ngoài."
Hạ Hầu Yên Ngữ giật mình: "Ông ấy đi đâu vậy?"
Thị vệ lại nói: "Thuộc hạ không rõ lắm."
"Phụ thân có nói khi nào sẽ quay lại không?”
"Hôm nay... ngài ấy sẽ không quay lại."
"Cái gì?!"
Hạ Hầu Yên Ngữ cảm thấy như sét đánh ngang tai. Hôm nay là một ngày trọng đại đối với mẫu thân và đệ đệ, vậy mà phụ thân lại bỏ mặc mẫu tử họ lại đây ?
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Chuyện gì còn quan trọng hơn thê tử và nhi tử của ông ấy chứ?
Hạ Hầu Ngữ Yên thất thân đi vê phòng của Như phu nhân.
Như phu nhân vừa thử một bộ trâm mới và khá hài lòng.
Là một thiếp thất, quy định về trang phục và trang điểm không được vượt quá thân phận nhưng bây giờ bà ta đã có thể đeo được một bộ trâm mới.
Bà vô tình liếc nhìn thấy dáng vẻ hồn xiêu phách lạc của Hạ Hầu Yên Ngữ.
Đương nhiên, bà ta sẽ không nghĩ tới bản thân có chuyện gì không ổn, dù sao vừa rồi thành chủ đã đích thân đồng ý với bà ta.
Vì vậy bà ta hỏi: "Nữ tế lại chọc giận con nữa à? Con nên thu lại tính khí của mình đi. Con không thể dựa vào thân phận thiên kim của phủ thành chủ mà không cho nữ tế chút mặt mũi."
Hai mắt của Hạ Hầu Yên Ngữ đỏ hoe.
Như phu nhân không nhìn nàng ta qua gương đồng nữa mà xoay người lại rồi thở dài:"Sao còn khóc thế? Rốt cuộc con uất ức cái gì, sao cứ phải là hôm nay?"
Hạ Hầu Yên Ngữ uất ức nói: "Ngược lại con còn hy vọng là con xảy ra chuyện..."
Chuyện này không chỉ liên quan đến danh phận cả đời của mẫu thân mà còn liên quan đến chuyện đích thứ của nàng ta.
Ai lại không muốn làm thiên kim của thành chủ phu nhân chứ?
"Nói thật cho ta biết đã có chuyện gì rồi?"
Hôm nay thật sự Như phu nhân không còn tâm trạng để xử lý mấy chuyện tùy hứng của nhi nữ.
Hạ Hầu Yên Ngữ nói: "Phụ thân đi rồi."
Như phu nhân sửng sốt: "Con nói cái gì?"
Hạ Hầu Yên Ngữ buồn bã nói: "Phụ thân đột nhiên rời đi không nói một lời nào. Hôm nay... chỉ e là phụ thân không về được."
"Ai nói cho con biết?"