Chương 2646: Bí Mật Của Hạ Hầu Gia 1
Chương 2646: Bí Mật Của Hạ Hầu Gia 1Chương 2646: Bí Mật Của Hạ Hầu Gia 1
Hình như Hạ Hầu Nghi đã mất đi cảm giác từ lâu nên không hề cảm thấy xấu hổ bởi vì bản thân mất phẩm giá khi bị cởi trân trước mặt người khác.
Tô Tiểu Tiểu là đại phu nên đương nhiên cũng không có gì phải ngần ngại khi nhìn thấy điều đó.
Tuy nhiên, Hạ Hầu Khanh lại ngạc nhiên nhìn Tô Tiểu Tiểu.
Phong tục dân gian của đảo Thiên Sơn khác với Đại Chu và các quốc gia khác. Ở đây có rất nhiều môn phái giang hồ, nơi có rất nhiều nữ tử không hề quan tâm đến tiểu tiết.
Nhưng với độ tuổi của Tô Tiểu Tiểu mà có thể giữ được bình tình như vậy, đúng là điều hiếm có.
Hạ Hầu Nghi mới ngoài năm mươi, trẻ hơn Cầu lão và Nhiếp bà bà nhưng nhìn thoáng qua trông như đã đến tuổi gần đất xa trời.
Sau khi Tô Tiểu Tiểu đến thế giới khác, đây là lân đầu tiên nàng nhìn thấy một cơ thể gây gò và suy nhược đến như vậy.
Khó mà tưởng tượng được bên trong một cơ thể như vậy lại ẩn chứa tham vọng to lớn muốn đối phó với Vệ gia.
'Chẳng lẽ mình đã tính sai rồi sao?!
Tô Tiểu Tiểu lẩm bẩm.
Không.
Đừng để bị vẻ bề ngoài đánh lừa.
Nhưng mình vẫn không thể hiểu nổi tại sao ông ta lại muốn đối phó với Vệ gia?
Đổi một suy nghĩ khác, ông ta sẽ nhận được lợi ích gì khi đối phó với Vệ gia?
Tô Tiểu Tiểu nghĩ mãi vẫn không thể hiểu được.
Nàng vô tình liếc sang Vệ Đình mới phát hiện ra Vệ Đình đang nhìn chăm chú vào bức tranh phong cảnh trên tường.
Lúc này, ưu thế của Tô Tiểu Tiểu đã bắt đầu hiện rõ.
Nàng khéo léo đi tới trước mặt Hạ Hầu Khanh rồi nhẹ giọng nói: "Đại ca của ta rất thích sưu tầm tranh cổ, không ngờ nhị thái gia cũng thích."
Chuyện gì cũng có thể đạt được!
Hạ Hầu Khanh đột nhiên cảm thấy hứng thú: "Những bức họa này cũng không phải là đồ cổ. Lúc nhị thúc ta còn trẻ, ông ấy rất thích đi ngao du trên đảo. Trên đường đi nếu thấy được nơi nào có phong cảnh đẹp thì ông ấy sẽ vẽ lại."
Tô Tiểu Tiểu liếc mắt về phía Vệ Đình, trong lòng tràn đầy ngưỡng mộ: "Thì ra là tranh do nhị thái gia đã vẽ, vẽ rất đẹp!"
Vệ Đình không phải đại phu cho nên hắn không cần phải ở cạnh giường.
Hắn thậm chí còn thoải mái bước đến gần những bức họa trước mặt.
Hạ Hầu Khanh cũng không nói gì cả.
Sau khi Cầu lão đã kiểm tra xong thì đến lượt Quỷ bà bà.
"Đến đây."
Nhiếp bà bà nói với Tô Tiểu Tiểu.
"Vâng, bà bà!"
Tô Tiểu Tiểu đặt hòm thuốc lên ghế, lấy một cái đệm đặt dưới cổ tay của Hạ Hầu Nghi.
Nhiếp bà bà vừa chuẩn mạch vừa nói với Tô Tiểu Tiểu: "Con cũng đến xem thử đi."
"Vâng."
Tô Tiểu Tiểu ngồi xổm xuống rồi để đầu ngón tay lên cổ tay Hạ Hầu Nghi.
Nàng cảm nhận rõ ràng Hạ Hầu Nghi đang nhìn chằm chằm vào mình.
Cái cảm giác bị người chết theo dõi lại quay trở lại.
Tô Tiểu Tiểu đã từng đối mặt với rất nhiều kẻ thù mạnh mẽ nhưng chưa từng có ai mang lại cho nàng cảm giác ớn lạnh như vậy.
Nàng gạt bỏ đi những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu rồi tập trung cảm nhận mạch đập của Hạ Hầu Nghi.
Mạch tượng của ông ta đều cho thấy người này giống như ngọn đèn sắp tắt, dù có uống bao nhiêu thuốc cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì sự sống mà thôi.
Sự suy kiệt của ông ta là không thể thay đổi được.
Có lẽ đây chính là điều khủng khiếp của căn bệnh này.
Một khi mắc phải thì chỉ có thể ngồi chờ chết.
Điều hành hạ hơn nữa là căn bệnh này khiến người ta cảm thấy toàn thân đau nhức.
Cầu lão mặt không biến sắc nhìn Tô Tiểu Tiểu.
Ông ta đã thỉnh giáo qua y thuật của Tô Tiểu Tiểu, y thuật của nàng không hề thua kém ông ta hay Nhiếp Kim Phượng.
Tô Tiểu Tiểu khẽ lắc đầu.