Chương 2654: Bí Thuật La Sát 1
Chương 2654: Bí Thuật La Sát 1Chương 2654: Bí Thuật La Sát 1
Từ nhỏ bà ta đã dựa dẫm vào đại ca của mình, người đầu tiên bà ta nghĩ đến khi gặp chuyện vẫn luôn là đại ca.
Lần này cũng không ngoại lệ.
Nhưng khi những lời dặn dò của mẫu thân hiện lên trong đầu, bà ta vẫn cố gắng nuốt xuống mà không kể chuyện thân thế của Vân Lẫm ra, tránh cho đại ca kích động.
Cơ Minh Lâu nhìn gương mặt hơi hốc hác của muội muội rồi an ủi nói: "Muội đừng để bụng mấy lời đồn đại trên đảo. Thành chủ không phải loại người như vậy, hắn sẽ không bao giờ đến Bách Hoa Cung chơi đùa đâu."
Như phu nhân nở nụ cười chua xót.
Bà ta thà rằng Thành chủ đem lòng để mắt đến Thiên nữ đệ tử của Bách Hoa Cung còn hơn là phát hiện ra Vân Lam chính là nhi tử thân sinh của mình.
Dù sao đệ tử so với thiếu cung chủ cũng dễ đối phó hơn rất nhiều.
Như phu nhân cười nói: "Ta hiểu rồi, ca ca, ta về phủ thành chủ trước đây, huynh tự bảo trọng.
Cơ Minh Lâu không thể không lo lắng cho bà ta: "Ta đưa muội về."
Như phu nhân vội vàng nói: "Không cần đâu ca, dạo này huynh quá bận nên mẫu thân ít khi gặp được huynh. Vừa rồi người vẫn nói nhớ huynh, khi nào huynh có thời gian thì đến gặp người nhiều hơn."
Nói xong, bà ta đứng trong sân viện ho tô: "Mẫu thân, đại ca đến thăm người đấy!"
Sau khi lên xe ngựa hồi phủ, Thái Liên hỏi Như phu nhân: "Phu nhân, sao không để đường chủ đưa người về?"
Như phu nhân thở dài: "Huynh ấy là đại ca của ta, ta sợ nhịn không được mà nói cho huynh ấy nghe chuyện thân thế của Vân Lam.
Thái Liên đã hiểu.
Đường chủ rất yêu thương người muội muội này, hai huynh muội có mối quan hệ thân thiết.
Người ta kể rằng trước khi qua đời, lão đường chủ đã lên cơn mê sảng mà suýt chút nữa đã giết chết nhi nữ của mình.
Chính Đường chủ đã đỡ kiếm cho Như phu nhân nên trên người Đường chủ vẫn còn một vết sẹo dài.
"Thưa phu nhân, nhưng chúng ta làm sao có thể đối phó với Cung chủ của Bách Hoa Cung?"
"Sao có thể đối phó với..."
Như phu nhân cau mày suy nghĩ. Cách lâu dài nhất để tránh những rắc rối vê sau là để Vân Lam biến mất khỏi thế giới này, chỉ cần hắn ta biến mất thì tiểu công tử của bà ta sẽ trở thành nhi tử duy nhất của Thành chủ.
Nhưng cách này hơi khó khăn.
Vân Lẫm vẫn luôn ở Bách Hoa Cung, lại có Vân Sương bảo vệ nên sát thủ bình thường không thể thành công được.
Trừ khi đại ca của bà ấy tự mình ra tay, nhưng đương nhiên đại ca của bà ta sẽ không ra tay giết Vân Lẫm.
"Ta không tin hắn có thể trốn trong Bách Hoa Cung đến hết đời!"...
Vào một buổi tối lúc trời chạng vạng thì Cảnh Dịch đã trở về.
Nhưng hắn ta quay về một mình, sau lưng hắn ta không có ai cả.
Nhiếp Tiểu Trúc đang cùng ba tiểu phượng hoàng chơi đùa trong sân, cậu bé nhìn thấy Cảnh Dịch thì lập tức bỏ lại ba tiểu phượng hoàng mà chạy đến.
Cậu bé nhìn ve phía sau Cảnh Dịch.
"Người đâu rồi?" Cậu bé hỏi.
Cảnh Dịch: "Người nào?"
Nhiếp Tiểu Trúc mở miệng: "Không có gì."
Cậu bé lại chạy đi chơi cùng ba tiểu phượng hoàng tiếp.
Cậu bé chạm vào ống trúc nhỏ trong ống tay áo.
Lần này cậu bé bắt được một tên rất lợi hại, chắc chắn có thể dọa được nàng tal
Đột nhiên ba đứa trẻ gọi Cảnh Dịch lại, Cảnh Dịch đáp lại sau đó kéo thân thể mệt mỏi đến bên cạnh Tô Hiểu Hiểu.
Vệ Đình nằm ở trên ghế mây liếc nhìn hắn ta: "Chạy nạn à?”"
Cảnh Dịch nhìn Vệ Đình với vẻ mặt chán nản: "Huynh bị người ta đánh à?”
Phụ tử hai người, ai cũng đừng cười ai.
Hôm đó Cảnh Dịch đuổi theo Thánh Nữ, thực sự đã đuổi kịp nàng ta nhưng Thánh Nữ không chịu quay về với hắn ta.
Hắn ta đã đi theo Thánh Nữ suốt nhiều ngày.