Chương 2723: Quyết Đấu Xuất Sắc 1
Chương 2723: Quyết Đấu Xuất Sắc 1Chương 2723: Quyết Đấu Xuất Sắc 1
Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía Lăng Vân: “Vừa rồi ngươi có chạm vào tiểu công tử hay không?”
Vẻ mặt của Lăng Vân cứng lại.
“Đụng phải?”
Cung chủ nhìn vẻ mặt của hắn ta, đã cảm giác không thích hợp.
Lăng Vân nhàn nhạt nói: “Không đụng tới, vừa mới đi nhâm, vào phòng Hạ Hầu Thần.”
Hạ Hầu Thần, tên của tiểu công tử.
"Đi nhầm như thế nào?" Cung chủ truy vấn.
Lăng Vân nói: "Vừa đến cửa, Thường quản sự bị người gọi di rồi, nói thành chủ ở bên trong, ta đi vào, chỉ nhìn thấy trên giường nằm một trẻ mới sinh, ta đã đi ra."
Cung chủ: "Sau đó tì sao?"
Lăng Vân nói: "Sau đó ta đã trở lại."
Cung chủ lại nói: "Không tìm người khác hỏi thành chủ đi đâu?”
Lăng Vân phong khinh vân đạm nói: "Ta làm gì phải hỏi?"
Cung chủ muốn nói lại thôi.
Mấy người ngửi thấy được hương vị âm mưu nồng đậm, muốn nói không phải nhằm vào Bách Hoa Cung, bọn họ tuyệt đối không tin.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Xem ra người nọ đoán chắc tính tình của đại ca, biết đại ca không muốn gặp thành chủ, không ai thì không ai, chính là hợp tâm ý của đại ca."
Cung chủ nghi ngờ hỏi: "Hay là Hạ Hầu Cẩn nhắc nhở chúng ta chính là chuyện này?"
Vệ Đình vẫn không nói chuyện.
"Chàng suy nghĩ cái gì?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Vệ Đình trâm tư nói: "Ta suy nghĩ, chuyện này là chủ ý của một mình Như phu nhân, hay là Thiên Ngọc Đường và Thiên Cơ Các cũng tham dự?”
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Có khác nhau sao?"
Vệ Đình nhìn về phía các chủ phu nhân đang chiêu đãi khách nhân: "Các chủ phu nhân hẳn là sẽ không cho phép có người gây chuyện ở bữa tiệc đại hôn của tôn nữ ruột thịt của mình đi."
Lúc này, một thị vệ phủ thành chủ đã đi tới: "Vân thiếu cung chủ, thành chủ mời ngươi đi qua một chuyến."
Cung chủ nhìn liếc mắt hai phu thê một cái, ôm Vệ Tiểu Bảo đứng lên: "Đi thôi, cùng đi nhìn xem, Tiểu Tiểu con ở chỗ này chờ Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ."
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Đã biết, nương." Cung chủ dẫn theo Lăng Vân, Vệ Đình đi sương phòng xảy ra chuyện.
Người Thiên Ngọc Đường và Lâu Bất Phàm đều tới.
Như phu nhân ôm tiểu công tử khóc đến trời đất tối tăm, Mẫn Ngưng Van đau lòng mà an ủi nữ nhi.
Vẻ mặt Hạ Hầu Khanh ngưng trọng mà ngồi ở trên ghế, nghe đại phu Thiên Cơ Các bẩm báo bệnh tình của tiểu công tử.
Cơ Minh Lâu nắm chặt nắm tay.
Cơ phu nhân nhíu mày nói: "Sao vậy? Êm đẹp vì sao trúng độc? Mới vừa rồi có ai đã tới trong phòng?"
Thiên Cơ Các là nương gia bà ta, xảy ra việc này bà ta không thể thoái thác tội của mình.
Bà ta đều đều hy vọng mau chóng bắt được hung thủ hơn ai khác.
Ánh mắt Vệ Đình đảo qua từ trên mặt mọi người: "Nương, Thiên Ngọc Đường không tham dự.
Cơ phu nhân rõ ràng không biết chuyện.
Bộ dáng Cơ Minh Lâu, như là đoán được cái gì, hơi tức giận với muội muội.
Nhưng ông ta cũng không biểu hiện đến rõ ràng.
Lâu Bất Phàm cáo già này quá giỏi về ngụy trang, một chốc nhìn không ra ông ta tham dự hay không.
Tạ Cẩn Ngũ cũng ở đây.
Vệ Đình nhìn hắn ta thật sâu một cái.
Hắn ta cũng đang nhìn Vệ Đình.
Tầm mắt chạm vào, hai người đều rất bình tĩnh, cũng đều không có bất kì né tránh gì.
Hạ Hầu Khanh hỏi: "Nhìn ra trúng độc gì?"
Hai người lúc này mới dời tâm mắt lẫn nhau đi, nhìn về phía đại phu trong phòng.
Đại phu nói: "Thưa thành chủ, là Thập Lý Hương."
Đây là một loại kịch độc của đảo Thiên Sơn, vì mùi vị cực giống mười dặm hương mà được gọi thế, độc bản thân cũng không hiếm thấy, chỉ là giải dược thập phần khó có được, dù ra giá cũng không có người bán.
Hạ Hầu Khanh lập tức hỏi: "Thiên Cơ Các các ngươi nhưng có giải dược không?”