Chương 2725: Vạch Trân, Hoàn Toàn Bại Lộ 1
Chương 2725: Vạch Trân, Hoàn Toàn Bại Lộ 1Chương 2725: Vạch Trân, Hoàn Toàn Bại Lộ 1
Tô Tiểu Tiểu nói, đưa cho các chủ phu nhân một phong thơ.
Các chủ phu nhân xem xong, nhíu giữa mày: “Ai cho các ngươi hồ ngôn loạn ngữ?”
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh nói: “Ta có hồ ngôn loạn ngữ hay không các chủ phu nhân phái người đi điện Thánh Nữ Nam Cương một chuyến, gặp mặt tiểu cô tử của ngài một lần là được.”
Các chủ phu nhân nhíu mày nói: “Năm đó rõ ràng tiểu cô tử là bị bệnh hủi mới bị nhốt lại.”
Tô Tiểu Tiểu nói: “Nếu là bị bệnh hủi, nhiều năm trôi qua như vậy, bà ấy sớm không ở nhân thế đi. Nếu các chủ phu nhân là không tin bà ấy là phá vỡ bí mật của trượng phu ngài và Mẫn Ngưng Văn, ta có một chủ ý.”
"Phu nhân, ngài thật muốn tin nàng?”
Sau khi Tô Tiểu Tiểu rời đi, ma ma tâm phúc hỏi các chủ phu nhân.
Các chủ phu nhân nhìn thư trong tay, đáy mắt xẹt qua một tia phức tạp: "Một năm bà bà qua đời kia, ta canh bảy ngày bảy đêm ở linh đường, trước khi đưa tang, ta như gặp được tiểu cô tử của ta, ta nghĩ ta quá mệt mỏi hoa mắt. Chuyện này, ta không nhắc tới với bất kì kẻ nào. Nàng không có khả năng khéo như vậy, lấy chuyện này tới lừa ta, trừ phi tiểu cô tử thật sự trở về."
Ma ma tâm phúc buồn bực nói: "Nhưng sao đại tiểu thư có lui tới với người Bách Hoa Cung?"
Các chủ phu nhân nhìn chữ viết của Tô Huyên: "Người viết phong thư này, chưa chắc là người Bách Hoa Cung. Năm đó đến tột cùng tiểu cô tử phát hiện cái gì?"
Sau khi các chủ phu nhân gả vào Thiên Cơ Các, cảm tình không tồi với tiểu cô tử, năm đó biết được cô em chồng nhiễm bệnh hủi, bà ta từng tìm thầy trị bệnh khắp nơi cho nàng.
Chỉ tiếc không đợi bà ta tìm được danh y, cô em chồng đã trốn ra đảo Thiên Sơn.
Nhiều năm như vậy cũng không có tin tức của cô em chồng, bà ta cho rằng cô em chồng đã chết tha hương.
Ma ma tâm phúc cẩn thận mà nói: "Cho dù là như vậy, cũng không thể chứng minh trên thư nói đều là sự thật, có lẽ bọn họ chỉ là quen biết đại tiểu thư, sau đó bịa đặt những nội dung này tới châm ngòi quan hệ của ngài và các chủ, với Thiên Ngọc Đường."
Các chủ phu nhân gật đầu: "Ngươi nghi ngờ không phải không có lý."
Trong phòng.
Lăng Vân bị Mẫn Ngưng Van sắc bén lên án.
Toàn bộ quá trình, bà ta không nhắc đến thân thế của Lăng Vân, như hoàn toàn không biết gì cả với việc này, chỉ quy tất cả tội của Vân Tịch ở trên thù hận nữ nhi của mình.
Đắp nặn nữ nhi thành một người bị hại rõ đầu rõ đuôi.
Nhưng bà ta chân chính thể hiện ra cho Hạ Hầu Khanh chính là: Nhiều năm trước, Vân Tịch độc hại Cơ Uyển Như.
Nhiều năm sau, nhi tử Vân Tịch lại độc hại nhi tử Cơ Uyển Như.
Thật là nương nào con nấy.
Mẫn Ngưng Van nghiêm mặt nói: "Bắt hắn ta lại cho ta!"
Đệ tử Thiên Ngọc Đường đi lên vây quanh.
Vệ Đình lập tức chắn trước người Lăng Vân.
Cung chủ lạnh lùng nói: "Ta xem ai dám!"
Lâu Bất Phàm đề nghị nói: "Thành chủ, chuyện trọng đại, không bằng bắt giữ vào đại lao phủ thành chủ trước."
"Xảy ra chuyện gì, đại lao là sao? Hôm nay chính là ngày đại hỉ của Ngọc Nhi."
Các chủ phu nhân đoan trang đại khí đi đến.
Mẫn Ngưng Uyển nghẹn ngào nhìn về phía các chủ phu nhân: "Thông gia! Vân Lam độc hại Thần Nhi, chứng cứ vô cùng xác thực!"
Các chủ phu nhân vẻ mặt kinh ngạc: "A2?"
Thái Liên nói chuyện đã xảy ra.
Tâm phúc ma ma a một tiếng nói: "Không đúng, phu nhân, Vân thiếu cung chủ từ sương phòng ra, nô tỳ cũng nhìn thấy, nô tỳ còn tiến lên hỏi Vân thiếu cung chủ lại đây làm cái gì, hắn nói là Thường quản sự dẫn hắn đến đây, trong phòng không ai hắn đã rời đi. Nô tỳ không yên tâm, vào nhà nhìn thoáng qua, xác thật không có người lớn, tiểu công tử đang ngủ ngon lành, bộ dáng không giống như là trúng độc."