Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2691 - Chương 2727: Vạch Trân, Hoàn Toàn Bại Lộ 3

Chương 2727: Vạch Trân, Hoàn Toàn Bại Lộ 3 Chương 2727: Vạch Trân, Hoàn Toàn Bại Lộ 3Chương 2727: Vạch Trân, Hoàn Toàn Bại Lộ 3

Lâu Bất Phàm cắn răng. “Thành chủ, ngươi mang tiểu công tử trở về trước, để tránh trễ tiểu công tử trị liệu, ta đuổi theo bọn ho

Hạ Hầu Khanh nhìn nhi tử hôn mê bất tỉnh, cũng chỉ có như thế.

Ông ta để lại thị vệ của mình cho Lâu Bất Phàm, để Lâu Bất Phàm mang theo bọn họ vào rừng rậm tìm.

Mọi người phân công nhau hành động.

Vài lần sắp đuổi theo, lại vài lần để đối phương chạy thoát.

Khi đi vào gần một thác nước, Lâu Bất Phàm thi triển khinh công ngăn cản đường đi một thích khách.

Lâu Bất Phàm uy hiếp nói: "Ngươi trốn không thoát! Để đồng bạn ngươi giao người ra đây! Ta còn có thể suy xét giữ cho các ngươi một mạng, nếu không, ta cho các ngươi chết không có chỗ chôn!"

Thích khách nói: "Ngươi giết ta, vĩnh viễn không tìm thấy các nàng!"

"Phải không?"

Lâu Bất Phàm chợt lóe, lấy tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng tiến lên, bóp lấy cổ họng của đối phương: "Ta đếm tới ba, không giao người ra đây, ta khiến đầu ngươi rơi xuống đất trước! Một, hai, bal"

"Tổ phụ —"

Là tiếng kêu của Thất tiểu thư.

Lâu Bất Phàm đánh bay đối phương một chưởng, đi vào thác nước, nhìn xuống.

Chỉ thấy trong thác nước chảy xiết, Thất tiểu thư và Như phu nhân bị hai dây thừng thon dài treo, lũ lụt vô tình cọ rửa hai người.

Thất tiểu thư là người tập võ, đều sắp không chống đỡ được, càng đừng nói Như phu nhân.

Sắc mặt Lâu Bất Phàm thay đổi.

Ngay sau đó, ông ta chú ý tới hai sợi dây thừng đang nối tiếp ở đại thụ đối diện.

Đứng trên ngọn cây là một thiếp khách khác.

Trong tay hắn ta cam một trường kiếm hàn quang lấp lánh, trên cao nhìn xuống Lâu Bất Phàm.

Lâu Bất Phàm nhanh chóng quyết định nói: "Tiểu huynh đệ, chuyện gì cũng từ từ, bất kì ai phái các ngươi tới, ta đều có thể cho các ngươi thù lao cao hơn, thù lao gấp mười lần! Ta tuyệt đối sẽ không phái người đuổi giết các ngươi, Lâu Bất Phàm ta nói được thì làm được!"

Thích khách như cũng không vừa lòng với thù lao, trường kiếm nhẹ nhàng khoa tay múa chân ở trên hai sợi dây thừng.

Nhưng đang suy xét, chặt đứt một sợi nào trước.

Lâu Bất Phàm thấy không lợi dụ được, sửa thành uy hiếp: "Tiểu huynh đệ, ngươi hẳn là hiểu rõ kết cục đắc tội Thiên Cơ Các và phủ thành chủ, hôm nay nếu ngươi tổn thương các nàng, ta cam đoan với ngươi, hai các ngươi, tuyệt đối không thể sống sót đi ra đảo Thiên Sơn!"

"Tổ phụ! Cứu ta —"

Thất tiểu thư lớn tiếng kêu khóc.

Như phu nhân lại ngay cả sức lực khóc cũng không có.

Bà ta mới vừa sinh hài tử được hai tháng, thân thể chưa hoàn toàn khôi phục, sao chịu được thác nước nước chảy cường đại như vậy?

Lâu Bất Phàm muốn trở về bắt thích khách mới vừa rồi kia.

Nhưng ông ta chỉ cần vừa động, trường kiếm của nam tử trên ngọn cây lập tức duỗi tới hai dây thừng.

Lâu bất phàm tự trách mình quan tâm sẽ bị loạn, không nên đánh bay đối phương, mà là nên bắt đối phương vào trong tay làm con tin.

Cũng trách ông ta không dự đoán được hai người giảo hoạt như thế, thiết cơ quan ở thác nước.

"Vị hiệp sĩ này, không bằng chúng ta nói chuyện."

Lâu Bất Phàm ngay cả xưng hô đều thay đổi.

Ông ta không dấu vết mà cầm hộp cơ quan trong tay áo.

Thiên Cơ Các chính là lập nghiệp làm cơ quan, trong tay ông ta tự nhiên cũng có không ít bảo bối.

Chẳng qua, hai người cách quá xa, muốn cứu, khó với lên trời.

Biện pháp tốt nhất là một kích mất mạng đối phương.

Nhưng vạn nhất thất thủ, đối phương dưới sự giận dữ chặt đứt dây thừng, hai người cũng không thể cứu.

Lâu Bất Phàm di chuyển từng bước: "Nếu ngươi không muốn thù lao, ta cũng có thể cho ngươi bí tịch võ công, thậm chí chỉ cân ngươi nguyện ý, ta có thể cho ngươi một môn phái mới!"
Bình Luận (0)
Comment