Chương 2738: Báo Ứng Tới 2
Chương 2738: Báo Ứng Tới 2Chương 2738: Báo Ứng Tới 2
Cơ Uyển Như bóp chặt ngón tay: "Vậy vì sao ngươi... Ngươi... Ngươi cố ý! Ngươi cố ý đổi hài tử cho ta, ngươi muốn bá chiếm vị trí người thừa kế phủ thành chủ! Hay cho một chiêu binh không nhận huyết!"
Cung chủ lạnh lùng nói: "Cơ Uyển Như, thu hồi những tâm tư nhận không ra người đó của ngươi đi, không phải ai cũng đều giống ngươi, ngay cả cốt nhục thân sinh đều có thể cầm đi lợi dụng."
Cơ Uyển Như nức nở nói: "Là Vân Tịch... Là nàng uy hiếp ta trước... Nàng nói nếu ta không chịu rời khỏi Hạ Hầu Khanh, khiến cho ta chết không có chỗ chôn!"
Cung chủ đổ ập xuống mà quát lớn nói: "Thật là một miệng bịa đặt giỏi! Tỷ tỷ của ta sẽ uy hiếp ngươi? Sắp chết còn muốn bại hoại thanh danh của tỷ tỷ ta, loại người như ngươi chết chưa hết tội!"
Cơ Uyển Như khóc kêu: "Nàng chính là uy hiếp ta! Nàng chính là!"
Cung chủ châm chọc nói: "Muốn ghê tởm ta đúng không? Được, Cơ Uyển Như, vậy không ngại nhìn xem rốt cuộc ngươi ghê tởm ai?"
Cơ Uyển Như ngẩn ra: "Ngươi có ý tứ gì?"
Cung chủ không chút để ý nói: "Ngươi nói không sai, chuyện hài tử, ta là cố ý."
Vẻ mặt của Cơ Uyển Như lạnh lùng: "Rốt cuộc ngươi cũng thừa nhận!"
Cung chủ nói: "Hôm nay ta mang tiểu bảo lại đây, cũng là vì để ngươi gặp nàng một lần cuối cùng.'
Cơ Uyển Như nghi ngờ nhìn bà ấy: "Ngươi sẽ có lòng tốt như vậy?"
Cung chủ nhướng mày nói: "Ta đương nhiên không có lòng tốt như vậy, tiểu bảo là huyết mạch của Bách Hoa Cung ta, không có nửa điểm quan hệ với ngươi."
Cơ Uyển Như nhíu mày: "Ngươi nói bậy!"
Cung chủ bố thí nàng ta một ánh mắt thương hại: "Quỷ Bà Bà căn bản không đổi hai đứa nhỏ, tiểu công tử chính là thân nhi tử của ngươi."
Sắc mặt Cơ Uyển Như trắng bệch: "Không... Không có khả năng! Ngươi đang nói dối! Ngươi nói dối!"
Cung chủ ôm tiểu bảo lên: "Ngươi mở to mắt nhìn xem, tiểu bảo lớn lên giống ngươi sao?"
Cơ Uyển Như nhìn về phía tiểu gia hỏa trong lòng cung chủ.
Vệ Tiểu Bảo như là nghe hiểu, lấy tay nhỏ trong miệng ra, nghiêm trang mà để người nhìn.
Đây quả thật chính là một bản thu nhỏ của tiểu béo, giống Tô Tiểu Tiểu như đúc.
Cơ Uyển Như như bị sét đánh, cơ thể mềm nhũn, ngã ngồi ở trên mặt đất. Vô số lần hài tử khóc nháo ban đêm, bà ta ngại ồn, để bà vú ôm cậu bé đi rất xa.
Hài tử duỗi tay về phía bà ta, bà ta cũng luôn ghét bỏ mà đẩy ra.
Bà ta còn phát hỏa với cậu bé, ngay cả nhìn cậu bé thêm vài lần đều không vui.
Thì ta cậu bé là thân nhi tử của bà ta...
Bà ta bỏ lỡ nhiều như vậy...
Bà ta còn hạ độc cho cậu bé...
1A —a—"
Lòng Cơ Uyển Như như đao cắt, nước mắt tràn mi.
Bà ta quỳ rạp trên mặt đất, đau đến không dậy nổi.
Nhi tử của bà ta...
Nhi tử của bà ta...
Bà ta rơi nước mắt xuống, cổ họng trướng đau tới cực điểm, ngay cả tiếng khóc đều phát không ra.
Lòng thật đaul
Đau quái
Bà ta kêu thảm không tiếng động, che lại ngực đau đơn, đau đến lăn lộn trên mặt đất.
Cung chủ kịp thời ôm Vệ Tiểu Bảo đi ra ngoài, không cho tiểu gia hỏa nhìn thấy những cảnh đó.
Thiện ác đến cùng có báo ứng.
Tất cả, đều là bà ta tự tìm.
Hôm sau, phủ thành chủ truyên ra tin tức.
Như phu nhân tự sát.
Nghe nói hạ nhân đi nhặt xác cho bà ta, phát hiện trong một đêm, đầu tóc đen của bà ta biến thành đầu bạc.
Tay bà ta rụng toàn bộ, lộ ra xương cốt trắng, trên ván cửa tất cả đều là vết máu và da thịt.
Có hạ nhân nghe thấy bà ta khóc gao một đêm, muốn gặp nhi tử.
Tin Cơ Uyển Như chết truyền tới địa lao, Lâu Bất Phàm mất tích.