Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2709 - Chương 2745: Tra Ra Manh Mối 1

Chương 2745: Tra Ra Manh Mối 1 Chương 2745: Tra Ra Manh Mối 1Chương 2745: Tra Ra Manh Mối 1

Tô Mạch không phải đối thủ của Lăng Vân.

“Ta giúp ngươi."

Vệ Trạng Nguyên dọn băng ghế, ngồi xuống bên cạnh Tô Mạch.

Tô Mạch: "Không cần."

Lăng Vân đặt xuống một quân: "Ngươi thua."

Tô Mạch: ...'

Tô Tiểu Tiểu dẫn theo Hạnh Nhi lại đây.

Lục Ngạo Thiên nghe thấy được mùi đường đậu, vươn tay đi cầm khay đường đậu.

Hạnh Nhi vươn ra một bàn tay, bốp một tiếng vỗ bay móng vuốt của hắn ta.

Lục Ngạo Thiên lầu bầu nói: "Nem một cái cũng không được?"

"Nương." Tô Tiểu Tiểu ngồi xuống ở bên người cung chủ nương, nhéo nhéo khuôn mặt của tiểu gia hỏa: "Tiểu bảo."

Vệ Tiểu Bảo đang ngủ ngon.

Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía Lục Ngạo Thiên: "Đúng rồi, Lục môn chủ, ngày gần đây đại tẩu ta có tin tức không?”

Lục Ngạo Thiên lắc đầu: "Có một thời gian nàng không tới Hỏa Sát Môn, hôm nay ta tới là nói vói các ngươi Hạ Hầu Tranh và Hạ Hầu Ngọc đã trở lại."

"Bọn họ là ai?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

Lục Ngạo Thiên nói: "Hai nghĩa tử của thành chủ, đại công tử, tam công tử, hai người bọn họ vốn là một đôi thân huynh đệ, được thành chủ nhận nuôi."

Tô Tiểu Tiểu như suy nghĩ gì nói: "Lại là thân huynh đệ... Bị phái đi Tây Tấn hẳn chính là hai bọn họ đi?”

Lục Ngạo Thiên nghiêm mặt nói: "Ta không biết! Lúc trước ta chỉ phụng mệnh đi theo Hạ Hầu Ngạn đi Đại Chu, đại công tử và tam công tử đi đâu, không ai nói cho ta."

Tô Tiểu Tiểu cũng không ngoài ý muốn, Hạ Hầu Khanh làm việc, không cần phải nói cho Lục Ngạo Thiên.

Lục Ngạo Thiên lại không giống Lâu Bất Phàm có dã tâm như vậy, chỉ lo làm tốt chuyện của mình, nhiêu hơn hắn ta cũng lười hỏi thăm.

"Mới vừa giải quyết Như phu nhân và Lâu Bất Phàm, lại tới một đại công tử và một tam công tử, Hạ Hầu Nghi bên kia còn chưa động thủ đâu..."

Lục Ngạo Thiên ngơ ngẩn nói: "Như, như thế nào lại nhấc lên nhị thái gia? Đến tột cùng các ngươi muốn làm gì?" Ta đột nhiên hơi hoảng sol

"Cho ngươi đường đậu.'

Hạnh Nhi cho hắn ta một túi đường đậu.

Đường đậu vào tay, ta có thiên hạ, hoảng cái cầu!

Lục Ngạo Thiên thẳng sống lưng.

Tô Tiểu Tiểu ôm nghi ngờ nói: "Thật tò mò nhiệm vụ bọn họ ở Tây Tấn hoàn thành đến thế nào, có đụng phải đại ca và nhị ca hay không?”

Phủ thành chủ.

Hạ Hầu Khanh gặp được Hạ Hầu Tranh và Hạ Hầu Ngọc xa cách đã lâu.

Hai người đứng ở trong Nghị Sự Đường, cung kính mà hành lễ với Hạ Hầu Khanh: "Nghĩa phụ!"

Tạ Cẩn Ngũ bên cạnh đối chắp tay thi lễ với Hạ Hầu Tranh: "Đại ca."

Hạ Hầu Tranh gật đầu: "Nhị đệ."

Hạ Hầu Ngọc kêu một tiếng nhị ca với Tạ Cẩn Ngũ.

"Như thế nào không thấy tứ đệ?"

Hạ Hầu Tranh hỏi.

Hạ Hầu Khanh nói: "Nhiệm vụ tứ đệ ngươi thất bại, không thể sống sót trở về."

Hạ Hầu Tranh nhíu mày nói: "Ai giết tứ đệ?"

Tạ Cẩn Ngũ nói: "Chưa tìm được hung thủ."

Hạ Hầu Tranh nhìn hắn ta: "Nhị đệ đi Nam Cương lâu như vậy, có hoàn thành nhiệm vụ?”

Tạ Cẩn Ngũ ở Nam Cương ngủ đông thời gian là dài nhất.

Tạ Cẩn Ngũ vẻ mặt hổ thẹn: "Thất bại, Tông Chính Minh đã chết, nhưng Tông Chính Huy thượng vị, ta cũng bại lộ.'

"Các ngươi thì sao?" Hạ Hầu Khanh hỏi hai người huynh đệ.

Hạ Hầu Tranh ngước mắt cười: "Cứ việc bị một ít trở ngại, không thể giết chết Tây Tấn đế, nhưng còn tính có thu hoạch, chỉ chờ Tây Tấn Đế giá hạc tây đi, có thể lợi dụng lợi thế này khống chế hoàng thất Tây Tấn một lần nữa."

Hạ Hầu Khanh tới hứng thú: "A?"

Hạ Hầu Tranh xoay người nhìn phía ngoài cửa, cất cao giọng nói: "Dẫn người tới!"

Một nam một nữ đôi tay mang xiềng xích, bị người đẩy vào.

Hai người hình dung chật vật, khí độ hoàng tộc lại không giảm, giữa mày đều là bất khuất.
Bình Luận (0)
Comment