Chuong 274: Am Ap 3
Chuong 274: Am Ap 3Chuong 274: Am Ap 3
Một chữ thôi hắn cũng có thể kể ra cả một câu chuyện.
Tô Nhị Cau - ác bá không thích đọc sách, chỉ thích chọc mèo ghẹo chó, lên nóc nhà lật ngói mà cũng cảm thấy học tập không đáng ghét mấy.
Tô Nhị cẩu nói: "Tỷ phu, huynh giảng còn hay hơn cả phu tử."
Vệ Đình hỏi: "Đệ từng đi học à?”
Tô Nhị Cẩu nói: "Thôn Thiển Thủy của nhà chồng Tô Ngọc Nương có trường tư, lúc nhỏ đệ học ở đấy mấy ngày, phu tử chê đệ ngốc, lại còn quậy phá nên không cho đệ đến nữa."
Bản thân cậu ta cũng không muốn đi, cậu ta ghét phu tử đó.
Tỷ phu không giống thế, trước nay tỷ phu chưa từng mắng cậu ta ngu, cậu ta viết sai cũng không bị mắng.
"Đây là mấy từ mới hôm nay học, đệ chép lại đi."
Vệ Đình đưa cho Tô Nhị Cẩu một bảng chữ mẫu và một xấp giấy trắng.
Chữ bảng mẫu vừa to vừa vuông vức, Tô Tiểu Tiểu không ghé sát lại cũng có thể nhìn rõ ràng, chủ yếu là trên đó còn đánh dấu thứ tự các nét.
Tô Nhị Cẩu rau rĩ ôm đầu, học chữ thì cậu ta còn học được chứ viết chữ, cậu ta thực sự không thích chút nào.
Hơn nữa tại sao lại có nhiều trang như thế?
Cậu ta phải viết đến bao giờ đây?
Vệ Đình thản nhiên đứng lên: "Viết xong, ngày mai nộp lại cho ta, ta vê nghỉ ngơi trước đây."
Tô Nhị Cẩu túm lấy cây bút như có thâm thù đại hận: "Đệ biết rồi."
Vệ Đình cừa đi, Tô Tiểu Tiểu đã lấy trang mẫu trên bàn qua.
"Ta viết cho đệ mấy trang nhé!"
"Nhưng mà tỷ, tỷ biết viết sao?"
Tô Tiểu Tiểu cầm cây bút Vệ Đình vừa dùng lên, mặt không đổi sắc: "Ha, chép theo thôi mà, ai chẳng biết."
Tô Nhị Cẩu cảm thấy tỷ tỷ mình nói cũng có lý, cậu ta lại đưa thêm vài chữ mẫu sang: "Tỷ, vậy tỷ viết hộ ta vài trang nhé!"
Tô Tiểu Tiểu hào phóng đồng ý: "Được rồi!"
Tô Nhị Cẩu lười biếng trèo lên giường ngủ.
Tình cảm của hai tỷ đệ rất tốt, không có kiêng dè gì nhau.
Tô Tiểu Tiểu chuyển tới cái bàn thấp, ngồi lên giường: "Dịch qua kia một tí." "Ồ" Tô Nhị Cẩu cuộn chăn bông, uốn ko dịch vào trong.
Ba nhóc con thấy thế cũng ném đồ chơi trong tay đi, lạch bạch bò lên giường.
Tô Tiểu Tiểu khoanh chân luyện chữ.
Ba nhóc con lộn nhào sau lưng nàng, chơi đến vui vel
Bọn chúng lăn vài vòng, dùng cái đầu nhỏ cọ nhẹ vào người Tô Tiểu Tiểu, nhưng không làm phiên cô luyện chữ.
Tô Tiểu Tiểu có chút buồn cười.
Nàng cảm thấy mình giống như một cục sạc, ba đứa nhỏ chỉ cần cọ cọ là có thể chơi liên tục.
Tô Tiểu Tiểu luyện xong chữ cuối cùng đã là chuyện của nửa canh giờ sau.
Tô Nhị Cẩu sớm đã ngủ ngáy khò khò. Ba đứa nhỏ cũng hết pin, ngủ lăn lóc trái phải.
Tô Tiểu Tiểu xoa bóp cổ tay có phân đau nhức, nhìn một xấp dày trên bàn, vô cùng có cảm giác thành tựu.
Nàng nhẹ nhàng đi xuống giường, dọn bàn lại, đắp chăn cho ba đứa nhỏ.
Làm xong những việc này, nàng trở về căn phòng ở phía đông.
Vốn tưởng rằng giờ này thì Vệ Đình đã nghỉ ngơi rồi. Nào ngờ nàng vừa mới vào phòng đã thấy Vệ Đình đang ngồi trong phòng, lau chùi con dao găm của mình.
Tô Tiểu Tiểu chảy đầy nước miếng.
A, thèm nhỏ dãi con dao găm này quái
Cực kì nghi ngờ tên này cố ý!
Mục đích muốn dùng con dao găm này dụ dỗ nàng trao đổi lệnh bài!
Đáng tiếc, lúc này nàng không lấy được lệnh bài, chỉ có thể giương mắt nhìn đầy thèm thuồng.
Tô Tiểu Tiểu nuốt nước miếng, không nhanh không chậm đi qua: "Hơn nửa đêm rồi sao còn chưa ngủ, lại ở trong phòng lau dao? Muốn giết người vì tiền à?"
Vệ Đình lạnh nhạt nói: "Ngươi cũng biết đã hơn nửa đêm rồi, may một bộ xiêm y lâu tới vậy sao?"
Tròng mắt Tô Tiểu Tiểu đảo quanh: "Ta... thích may lâu như vậy!
Vệ Đình: "À"