Chuong 2754: Su Chang Hai Nguoi 2
Chuong 2754: Su Chang Hai Nguoi 2Chuong 2754: Su Chang Hai Nguoi 2
Lăng Vân mở miệng câu đầu tiên nói: "Ha Hầu Ngọc mắng ta."
Hạ Hầu Khanh và Hạ Hầu Tranh không hẹn mà cùng ngẩn ra.
Mặt Lăng Vân không đổi sắc nói: "Hạ Hầu Ngọc mắng ta là con hoang, là đồ đê tiện có nương sinh mà không có nương dạy, đệ muội ta mới đánh hắn ta."
Hạ Hầu Tranh: Vô sỉ! Tam đệ nói như vậy bao giờ! Ngươi không cần trả đũa!
Đáy mắt Hạ Hầu Khanh hiện lên phẫn nộ cực mạnh, ông ta hỏi Tô Tiểu Tiểu nói: "Lại là như vậy sao?”
Tô Tiểu Tiểu chớp chớp mắt, mạnh như vậy sao? Cũng không đề cập tới trước đối xuống đài từ?
Tô Tiểu Tiểu nắm chặt nắm tay, nghiêm túc nói: "Đúng vậy, ta ở ngoài cửa nghe lén được, lúc ấy quá tức giận, nên đánh nhau với hắn ta! Thành chủ không tin, gọi hắn ta tới đối chất!"
Lăng Vân hu lạnh nói: "Đối chất? Hắn ta có lá gan thừa nhận sao? Hắn ta dám thừa nhận, ta chặt bỏ đầu mình!"
Tô Tiểu Tiểu lòng đầy căm phẫn nói: "Loai hỗn trướng vũ nhục đại ca ta này! Ta thấy một lần đánh một lần!"
Hạ Hầu Tranh siết chặt ngón tay.
Tô Tiểu Tiểu thu hết vẻ mặt của hắn ta vào đáy mắt, khiêu khích mà cười.
Sao?
Không dựa theo kịch bản của ngươi, thất vọng rồi?
Có phải cho rằng chúng ta vừa tới sẽ cố gắng tự chứng trong sạch, nói là Hạ Hầu Ngọc động tay trước hay không?
Nhưng Hạ Hầu ngọc là đi mời Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu không chiêu hắn chọc hắn, sao hắn ta sẽ một lời không hợp đã động thủ?
Người bình thường đều sẽ không tin.
Mà địch ý của Hạ Hầu Ngọc với Lăng Vân có sức thuyết phục nhiêu hơn.
Huống chi, hướng tới Tô Tiểu Tiểu, với hướng tới Lăng Vân, cái nào càng khiến Hạ Hầu Khanh tức giận, không cần nói cũng biết.
Quả nhiên, sắc mặt Hạ Hầu Khanh cực kỳ khó coi.
Hạ Hầu Tranh lập tức nói sang chuyện khác: "Nghĩa phụ, chuyện này sau đó lại nói, chữa bệnh cho thúc công trước di
Tô Tiểu Tiểu nói: "Các ngươi đi bên ngoài chờ, một mình thành chủ ở lại là được."
Hạ Hầu Khanh không ý kiến. Lăng Vân cũng không, cất bước đi ra ngoài.
Hạ Hầu Tranh và hạ nhân trong phòng cũng đi ra hành lang.
"Đóng cửa lại."
Lăng Vân nói với hạ nhân.
Hạ nhân liếc mắt nhìn Hạ Hầu Tranh một cái, Hạ Hầu Tranh gật đầu.
Hạ nhân đóng cửa phòng lại.
Lăng Vân không mặn không nhạt nói: "Ngươi lại có thể sai sử hạ nhân nhị thái gia, xem ra quan hệ của ngươi và nhị thái gia không đơn giản."
Ánh mắt Hạ Hầu Tranh chợt lóe: "Ta thường tới thăm thúc công, bọn hạ nhân đều nhận thức ta, rất kỳ quái sao?"
Lăng Vân nói: "Thân thể nhị thái gia trải qua Cừu lão và Quỷ Bà Bà điều trị, bệnh tình ổn định rất nhiều, cố tình ngươi về đảo Thiên Sơn, nhị thái gia đã phát bệnh."
Hạ Hầu Tranh giống như vui đùa mà nói: "Ngươi nghi ngờ bệnh của nhị thái gia và ta có quan hệ?”
Lăng Vân nói: “Đúng vậy."
Ánh mắt Hạ Hầu Tranh lạnh băng, giọng nói lại mang theo ý cười: "Ngươi thật đúng là không lựa lời."
Lăng Vân khiêu khích mà nhìn hắn ta: "Như thế nào? Ngươi rất hâm mộ?”
Ngay sau đó Lăng Vân lại không chút để ý mà cho một câu: "Ham mộ cũng vô dụng, không phải thân sinh, không có cái mệnh kia."
Hạ Hầu Tranh nắm chặt nắm tay.
Hạ Hầu Khanh ở đây, Tô Tiểu Tiểu trung quy trung củ mà xem mạch cho Hạ Hầu Nghị, làm châm cứu trị liệu.
Hạ Hầu nghi cũng tiếp tục giả tư thái bệnh nguy kịch của ông ta, không tiến hành bất luận cử chỉ khiêu khích gì với Tô Tiểu Tiểu.
"Thành chủ, có thể."
Tô Tiểu Tiểu nói với Hạ Hầu Khanh: "Dựa theo phương thuốc ban đầu Cừu trưởng lão khai tiếp tục dùng là được."
Hạ Hầu Khanh như trút được gánh nặng, nhẹ giọng nói với Hạ Hầu Nghi: "Nhị thúc, ngươi tĩnh dưỡng, Cừu lão đã đi tìm dược cho ngươi, chờ ông ấy trở vê, nhất định có thể khiến ngươi khỏi hẳn."