Chương 2849: Sư Hồ Quyết Đoán 2
Chương 2849: Sư Hồ Quyết Đoán 2Chương 2849: Sư Hồ Quyết Đoán 2
Hạ Hầu Khanh: “A...a..."
Tô Tiểu Tiểu: “Ngươi muốn biết tình hình phủ thành chủ thế nào?”
Hạ Hầu Khanh gật đầu.
Tô Tiểu Tiểu nói: “Hạ Hầu Nghi công bố tin thành chủ chết, cũng vu oan lên đầu ngươi, nói là ngươi giết thành chủ, toàn bộ phố lớn ngõ nhỏ của Phong Đô Thành đều là tranh của ngươi, đầu ngươi trị giá một vạn hai hoàng kim.”
Nghe đến đó, Hạ Hầu Khanh xác định người Bách Hoa Cung không nhận ra mình.
Ông ta thở ra một hơi đồng thời lại cảm thấy có chút kỳ lạ.
Rõ ràng Hạ Hầu Nghi đã chuẩn bị một thế thân vì sao lại phải làm cho thế thân "chết"?
Theo bản năng ông ta nhìn sang Tô Tiểu Tiểu, lại kinh ngạc phát hiện tiểu nha đầu vậy mà đôi mắt toả lục quang nhìn chằm chằm mình.
Giống như không phải đang nhìn một người mà là một vạn hai hoàng kim biết đi.
Toàn thân ông ta chấn động!
Cảm giác nha đầu kia muốn giao ông ta ra để đổi hoàng kiml
Tô Tiểu Tiểu nuốt nước miếng, nghiêm mặt hỏi: "Trước khi thành chủ chết, ngoại trừ dặn dò đại ca của ta cẩn thận Hạ Hầu Nghi còn có gì khác không?”
Hạ Hầu Khanh: “A... a..."
Tô Tiểu Tiểu nghiêng đầu nhìn ông ta: "Ngươi muốn nghĩ lại?"
Hạ Hầu Khanh gật đầu, chỉ chỉ vào đầu của mình.
Tô Tiểu Tiểu nhìn thế tay ông ta: "Đụng hỏng... không nhớ rõ?"
Hạ Hầu Khanh lại gật đầu.
Tô Tiểu Tiểu: "Ồ, vậy ngươi muốn chậm rãi nghĩ lại."
Ánh mắt Hạ Hầu Khanh bỗng trở nên gấp gáp: "A... a..."
"Ừm...' Tô Tiểu Tiểu cố gắng giải nghĩa: "Ngươi muốn hỏi... có thể đưa tới phiền phức cho Bách Hoa Cung hay không?”
ĐA"
Hạ Hầu Khanh lại gật đầu.
Nha đầu kia cũng quá lợi hại, bản thân còn chưa khoa tay múa chân xong thì nàng đã đoán được. Tô Tiểu Tiểu vỗ vỗ tay đứng dậy: "Từ trước đến nay Bách Hoa Cung đã nhiều phiền phức, thêm ngươi cũng không ít đi!
Nghe đến đó, đáy lòng Hạ Hầu Khanh dâng lên một cỗ áy náy sâu sắc.
Ông ta vẫn biết quan hệ các phái lớn với Bách Hoa Cung không hoà thuận nhưng Vân Sương luôn không cho ông ta sắc mặt hoà hoãn, ông ta cũng sẽ không mặt nóng đi dán mông Bách Hoa Cung.
Dù sao bản thân Bách Hoa Cung cũng có thể giải quyết.
Nhưng chờ bản thân rơi vào tuyệt cảnh, nghĩ lại tất cả mới giật mình phát hiện Bách Hoa Cung không dễ dàng gì.
A..a..a...
Ông ta túm lấy tay áo Tô Tiểu Tiểu.
Nói là túm lấy thật ra chỉ là chạm phải bởi vì hai tay ông ta căn bản không có sức.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Còn chuyện gì sao?"
Hạ Hầu Khanh: "A... a..."
"Ngươi..." Tô Tiểu Tiểu nghiêng đầu, sau một lúc lâu mới hiểu ra: "Muốn hỏi đại ca của ta thế nào?”
ĐA"
Hạ Hầu Khanh muốn thừa nhận lại không dám thừa nhận, sợ bại lộ.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Hắn ở ngoài đối phó với thị vệ phủ thành chủ."
Hạ Hầu Khanh biến sắc.
Ông ta không lo lắng cho mình, là lo cho nhỉ tử.
Tô Tiểu Tiểu xua tay: "Yên tâm yên tâm, thói quen, việc nhỏ."
Hạ Hầu Khanh càng áy náy.
Ông ta tiếp tục a.
Tô Tiểu Tiểu cười tiêu sái: "Con người ngươi thật kỳ lạ, bản thân còn khó giữ còn lo lắng cho Bách Hoa Cung, yên tâm, có thể giải quyết!"
Hạ Hầu Khanh nhìn bóng dáng nàng nghênh ngang rời đi, khoé miệng kéo lên.
Ta là muốn nói, tốt xấu gì ngươi cho ta phòng ở đi, giờ ta ngủ chính là... chuồng ngựa đó...
Cửa Bách Hoa Cung.
Lăng Vân ngăn cản thị vệ phủ thành chủ. Trưởng thị vệ nói: "Thiếu cung chủ, truy nã hung phạm rất cấp bách, xin thiếu cung chủ không ngăn cản thuộc hạ làm việc."
Lăng Vân lạnh nhạt nói: "Ta nói rồi, Bách Hoa Cung không có hung thủ."
Trưởng thị vệ nói: "Đây là mệnh lệnh của Nhị thái gia."
Lăng Vân khí phách nghiêng người nói: "Trước một tên câm mệnh lệnh của cha ta đi tới điều tra đã bị giam vào đại lao, mệnh lệnh của nhị thái gia còn dùng tốt hơn là thành chủ sao?"
Lúc này trưởng thị vệ bị doạ.