Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2816 - Chương 2852: Tín Nhiệm Thành Chủ 2

Chương 2852: Tín Nhiệm Thành Chủ 2 Chương 2852: Tín Nhiệm Thành Chủ 2Chương 2852: Tín Nhiệm Thành Chủ 2

Hắn ta thở ra một hơi khí lạnh: "Ông nội với bà nội! người sao lại không trở về Thiên Cơ Các, sao còn ở lỳ chỗ này?"

"Ô oa ô oal"

Vệ Tiểu Bảo bị rơi xuống dưới.

Sát Nô phi người lên, vững vàng tiếp đón, người nhẹ như chim đáp xuống.

Vệ Tiểu Bảo kích động đập chân: "Ô oa ô oal"

Sau khi ném cao, Sát Nô còn phát triển kĩ năng đi dạo trong hoa viên phơi nắng.

Vệ Tiểu Bảo buổi sáng thức dậy, sẽ ôm con bé đi dạo một vòng.

Buổi chiều khi Vệ Tiểu Bảo thức dậy, sẽ lại ôm con bé đi dạo một vòng.

Tổng hợp lại, có thể vừa để hết một ngày.

Hôm nay vừa mới ôm Vệ Tiểu Bảo đi ra thì gặp ngay phải một thứ không rõ nguồn gốc.

Trông vừa già vừa xấu.

Nhưng đây không phải là lý do mà hắn ta động thủ.

Tên này đang cản đường hắn tai

Từ chỗ này tới hoa viên tổng cộng có bảy bảy bốn chín bước!

Tên này ngáng đường làm hắn ta bước thiếu một bước!

Không thể nhẫn nhịn!

Vệ Lục Lang nghe ra được tiếng của Lục Ngạo Thiên: "Lục môn chủ?”

Lục Ngạo Thiên đang bận làm động tác tay: 'Hư hư hư!”

"Hả?"

Vệ Lục Lang khó hiểu mà nhìn về phía hắn ta.

Lục Ngạo Thiên khập khiễng đi tới, bàn chân hắn ta đau đến mức tê tê, cắn răng thầm nói: 'Ông nội bà nội, ra tay nặng như vậy...

Thấy Sát Nô lại lần nữa giơ bàn tay lên, Lục Ngạo Thiên lại kích động một cái: "Ngươi còn đánh"

Vệ Lục Lang kéo hắn ta qua một bên: "Ngươi cản trở đường của Sát Nô rồi."

Đừng hỏi tại sao hắn ta lại biết, hỏi chính là muốn bị đánh.

Sát Nô tiếp tục ôm Vệ Tiểu Bảo đi phơi nắng. Vệ Tiểu Bảo nhìn thấy dọc đường đi đều là hoa nhỏ màu vàng kim, vui vẻ ô oa ô oa.

"Đường Sát Nô đi chính là đường mà Vệ Tiểu Bảo thích."

Vệ Lục Lang bổ sung.

Hắn ta chợt cổ quái mà nhìn: "Sao ngươi lại bị quấn thành như thế này?"

Lục Ngạo Tiên nói: "Ta lén đi tới đây đó, phụ thân với cung chủ của ngươi có ở đây không?”

Vệ Lục Lang dẫn hắn ta tới Thanh Vân Cung của Lăng Vân.

Lục Ngạo Thiên ngôi xuống đệm, cởi cái mũ tre trên đầu xuống, vẻ mặt phức tạp nói: "Ta tới, là có hai tin tức phải nói cho các người. Cái thứ nhất, Hạ Hầu Nghi lên làm tân Thành chủ rồi."

"Ông ta... làm Thành chủ?" Vệ Lục Lang kinh ngạc cực kì.

Còn lại mọi người ít nhiều cũng có chút kinh ngạc, nhưng cũng không tính là quá kinh ngạc

Trong lúc Hạ Hầu Nghi giết chết Hạ Hầu Khanh, bọn họ liên đoan được là Hạ Hậu Nghi muốn bản thân làm Thành chủ rồi.

"Tin tức thứ hai thì sao?" Vệ Tư hỏi.

Lục Ngạo Thiên quét nhìn mọi người một lượt: "Tin tức thứ hai chính là, hung thủ sát hại Thành chủ đã tìm được rồi."

Tô Tiểu Tiểu: "Ai?"

Lục Ngạo Thiên: "Nhị công tử."

Tô Tiểu Tiểu kinh ngạc: "Vậy mà lại là Tạ Cẩn Niên... So với suy đoán của chúng ta hoàn toàn không giống... Hạ Hầu Nghi đang giở trò quái quỷ gì vậy?"

Vệ Thanh cũng cảm thấy kì quái: "Tạ Cẩn Niên chỉ là nghĩa tử, không đáng dùng tội danh nghiêm trọng như vậy để kết tội vu oan cho hắn ta, nhưng ông ta có thể dùng việc uy hiếp này để đối phó với Lăng Vân."

Cung chủ nhìn về hướng Vệ Tư.

Vệ Tư nhíu mày một cái: "Hơn nữa ông ta không nhân cơ hội mà cắn Vệ gia, thật sự là ngoài ý muốn."

Giá họa cho Tạ Cẩn Niên, nói câu giết gà dùng dao mổ trâu cũng không gọi là quá đáng.

Đây không phải nói Tạ Cẩn Niên yếu đuối, mà là Hạ Hầu Nghi hoàn toàn có thể đem lợi ích tối ưu hóa, nói Lăng Vân là chủ mưu, Tạ Cẩn Niên là đồng lõa. Chương /đ695“. ¡1h Nhiệm ¡ hanh Chú £ Một mũi tên trúng hai con nhạn, chẳng phải là bớt chuyện sao?
Bình Luận (0)
Comment