Chương 2890: Tứ Hổ Trâu Nhất 1
Chương 2890: Tứ Hổ Trâu Nhất 1Chương 2890: Tứ Hổ Trâu Nhất 1
Cơ Minh Lâu như bị rút cạn toàn bộ sức lực, cả người mãi suy sút: "Không phải ngươi đã sớm biết nương ta đang âm thầm phục vụ cho Hạ Hầu Nghi?"
"Đúng vậy." Cung chủ hào phóng thừa nhận: "Hôm nay ta đến chính là muốn nói cho ngươi chuyện này, không nghĩ rằng ngươi đã phát hiện ngược lại cũng đỡ cho ta phải lãng phí lời lẽ. Ngươi cũng đừng hỏi ta vì sao không nói cho ngươi sớm một chút, ta nói cũng cần ngươi bằng lòng tin."
Cơ Minh Lâu không phản bác, mà hỏi: "Ngươi còn biết bao nhiêu?”
Cung chủ dựa lưng vào vách tường vận công: "Ngươi nói về mặt nào?"
Cơ Minh Lâu: "Tất cả."
Cung chủ nói: "Vậy có thể nói, có liên quan đến nương ngươi chính là nương ngươi tham gia vào hãm hại Hạ Hầu Khanh."
Cơ Minh Lâu hỏi: "Nếu Vân Lẫm làm thành chủ sẽ tha cho nương ta sao?”
Cung chủ nói: "Vậy phải nhìn nương ngươi có tham gia vào chuyện khác hay không."
Cơ Minh Lâu trâm mặc.
Cung chủ nói tiếp: "Đừng có hy vọng đầu nhập vào Hạ Hầu Nghi, nương ngươi từng phản bội hắn, nàng đã giấu một nửa tàng bảo đồ Lâu Bất Phàm giao cho. Tàng bảo đồ bị chúng ta lấy được lại dùng nó để tính kế Hạ Hầu Tranh và Hạ Hầu Nghi. Hiện giờ một nửa tàng bảo đồ đang ở trong tay Hạ Hầu Nghi, hắn sẽ đoán được đó là tàng bảo đồ chúng ta lấy từ chỗ nương ngươi. Hắn sẽ không bỏ qua cho nương ngươi."
Vốn tưởng Cơ Minh Lâu sẽ hỏi, bà ấy chỉ ra nương hắn tham gia chuyện gì khác nữa, nào biết Cơ Minh Lâu nói sang chuyện khác: "Cuối cùng ngươi và Đoạn Mộc Kỳ có phải là phu thê không?”
Cung chủ không kiên nhẫn hỏi: "Ngươi hỏi làm gì?"
Cơ Minh Lâu thấp giọng nói: "Có lẽ hai người chúng ta vĩnh viễn sẽ không ra được, ngươi coi như cho ta chết minh bạch."
Cung chủ thản nhiên nói: "Hoá ra ngươi còn biết ra không được."
Nếu Hạ Hầu Nghi không bỏ qua Mẫn Ngưng Vấn đương nhiên sẽ nhổ cỏ nhổ tận gốc để tránh tương lai nhi tử của Mẫn Ngưng Vẫn báo thù.
Mẫn Ngưng Vẫn tự nhận có thủ đoạn kinh người lại không biết toàn bộ đều nằm trong kế hoạch của Hạ Hầu Nghi.
Cung chủ nói: "Hắn gọi là Vệ Tư, tướng quân Đại Chu." Cơ Minh Lâu giật mình nói: "Thì ra là thế... nếu, ta nói là nếu..."
Cung chủ chặn lời ông ta: "Cơ Minh Lâu, lúc đó chúng ta không có nếu."
Trong lúc nói chuyện, trên đỉnh đột nhiên truyền tới chấn động.
Cung chủ dán tai lên vách tường cẩn thận nghe.
Mặt bà ấy trầm xuống: "Đệ tử của ngươi xuất phát! Rốt cuộc chúng ta phải đợi trong này bao lâu?”
Cơ Minh Lâu nghe một lát, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Không phải chúng ta đợi lâu, là Hạ Hầu Nghi hành động quá nhanh."
"Không được, ta phải ra ngoài."
Cung chủ đứng dậy, đánh một chưởng lên trên đỉnh.
Oanh.
Một tảng đá lớn rơi xuống.
Cơ Minh Lâu nhào qua bảo vệ bà ấy lăn trên mặt đất.
Tảng đá lớn rơi mạnh xuống nơi bà ấy vừa đứng, mặt đất đều rung lên ba cái.
Cung chủ đẩy Cơ Minh Lâu ra, lại đứng dậy đánh ra một chưởng lên trên: "Ta rất muốn xem, rốt cuộc cái này sâu bao nhiêu!"
Nhưng từng khối từng khối đá lớn bị đánh rơi, nên mật thất liên tục xuất hiện khe hở.
Cơ Minh Lâu quỳ trên mặt đất, tiếp đó cho cái mồi lửa vào trong cái khe.
Lúc thấy rõ hình ảnh phía dưới, sắc mặt ông ta thay đổi: "Không thể tiếp tục, mặt đất không chịu được nữa, tầng tiếp theo là bàn kéo sẽ kéo người thành mảnh nhỏ!”
Cung chủ nắm cổ tay!
"Cẩn thận! Mau đến đây!"
Tên sai vặt cùng mấy đồng bạn thật cẩn thận che cho Tứ Hổ đi đến phía sau một toà núi giả, nhìn các đệ tử Thiên Ngọc Đường toàn lực lên đường, đáy mắt xuất hiện một tia hâm mộ.