Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2895 - Chương 2931: Cuộc Chiến Cuối Cùng 35

Chương 2931: Cuộc Chiến Cuối Cùng 35 Chương 2931: Cuộc Chiến Cuối Cùng 35Chương 2931: Cuộc Chiến Cuối Cùng 35

Năng lực thống lĩnh thủy quân của Tô Sóc vượt xa hơn cả chính hắn, hắn ta có thể tìm ra “thiếu sót”, nhưng chẳng lẽ Tô Sóc không tìm ra được sao?

Tô Sóc nhất định có lý do mới không tốn nhiều thời gian và tinh lực để huấn luyện cái gọi là võ công cá nhân.

Mới biết được cuối cùng dẫn đến thất bại thảm hại!

Cuối cùng hắn ta lĩnh ngộ được cái đạo lý này bằng máu và hàng ngàn tính mạng của các tướng sĩ.

Thật đáng tiếc là đã quá muộn.

Bị đánh bại quá nhanh...

Thẩm Thạch nhìn bầu trời đầy lửa, không thể chấp nhận sự thật bi thảm này.

"Thẩm tướng quân! Mạt tướng hộ tống ngài rời đi!"

Một binh sĩ đến bên Thẩm Thạch, kéo hắn ta đang thất thần ra khỏi đám lửa đang lan rộng.

Thẩm Thạch ý thức trở lại, hỏi: "Chúa công đâu?”

Binh sĩ quay đầu lại chỉ : "Thuyền chiến của chúa công không bị đánh trúng."

Sau khi Thẩm Thạch ra lệnh tấn công, liên đi đến thuyền chiến ở hàng đầu tiên.

Thuyền chiến của chúa công ở giữa, thủy quân của Tô gia ngay cả thuyền chiến hàng cuối cùng bị đánh chìm, không có lý nào mà không đánh trúng được thuyền chiến của chúa công.

Trừ khi... thủy quân Tô gia giăng bấy!

Thẩm Thạch lại lần nữa nhìn Tô Mạch trên thuyền.

Khi hắn ta rời khỏi thủy quân Tô gia, Tô Mạch còn chưa vào quân doanh lịch luyện nên hắn ta chưa từng nhìn thấy Tô Mạch.

Trong thời gian Tô Mạch ở trên đảo, hắn ta liên tục luyện tập thủy quân trên một hòn đảo khác.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp Tô Mạch.

Hắn ta ở rất xa nên không thể nhìn rõ nét mặt của đối phương, nhưng cách xa muôn ngàn sóng lớn và biển lửa cháy mạnh có thể cảm nhận được khí tức chấn động cả vòm trời của đối phương.

Đó là một vị tướng trẻ. Tuổi còn trẻ như thế, khả năng đánh trận mà lại không thua kém gì Lão hầu gia Tô Sóc.

Thậm chí càng tàn nhẫn, khốc liệt hơn!

Hắn ta rốt cuộc là ai?

Tô Mạch cảm nhận được cái nhìn chằm chằm của Thẩm Thạch, mặt không biểu cảm quay đầu lại.

Tiện thể, tặng cho Thẩm Thạch một bất ngờ nhỏ.

Hắn ta giơ tay lên.

Ba chiếc nỏ đồng loạt bắn ral

Phập!

Bả vai Thẩm Thạch bị bắn thủng, trúng ngọn giáo lớn nên toàn thân bị hất lên, nặng nề gục xuống mạn thuyên!

Hai ngọn giáo còn lại, một ngọn giáo đã bắn đứt lá cờ cuối cùng của thủy quân Hạ Hầu, ngọn còn lại châm lửa lên cánh buồm cuối cùng trên thuyên.

"Thẩm tướng quân!"

Tên binh sĩ đó kinh hãi biến sắc chạy tới.

Thẩm Thạch nghiến răng, giơ trường kiếm chặt đứt cán giáo: "Theo ta đi bắt người!"

Thủy quân Tô gia nếu đã giăng bấy, thì nên bắt những người đó lại, dùng bọn họ để bức bách thủy quân Tô gia rút luil

Thẩm Thạch chịu đựng cơn đau nhói, thì triển khinh công giãm lên những tấm ván gỗ vỡ nát trôi lênh bênh trên mặt biển, bất ngờ lao về phía thuyền chiến của Tô Tiểu Tiểu!

Hắn ta giơ trường kiếm trong tay lên, nhắm vào Tô Tiểu Tiểu đang bôi thuốc cho Công chúa Huệ An, nheo mắt đâm tới một kiếm!

Nào ngờ kiếm chưa có đâm tới, Thánh nữ vung quyền hướng tới!

Thẩm Thạch lập tức đón đỡ, dư lực khiến hắn bay ngược ra sau rồi trượt dài .

Gì vậy...

Nữ nhân này... khí lực sao... mạnh. . như vậy...

Vừa lẩm bẩm trong đầu xong, Thẩm Thạch liền bất tỉnh nhân sự.

Trên thuyền chiến của Hạ Hầu Nghi.

Tô Huyên đang truy đuổi dấu vết của Hạ Hầu Nghi từ gian phòng này đến gian phòng khác.

Hạ Hầu Nghi bị Tô Mạch bắn gấy tay, cho dù đại phu đã băng bó cho ông ta, nhưng do thời gian có hạn nên băng bó sơ sài. Tô Huyên đi theo vết máu còn chưa khô trên mặt đất, từng bước một tiến về phía trước. Vết máu dừng lại trước một nhà kho.
Bình Luận (0)
Comment