Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2901 - Chương 2937: Cuộc Chiến Cuối Cùng 41

Chương 2937: Cuộc Chiến Cuối Cùng 41 Chương 2937: Cuộc Chiến Cuối Cùng 41Chương 2937: Cuộc Chiến Cuối Cùng 41

Lưỡi kiếm vèo qua cuốn lấy thanh trường kiếm của Vệ Đình, dùng sức kéo mạnh, thật ngạc nhiên thanh trường kiếm của Vệ Đình bị bay ra ngoài!

Đôi mắt của Vệ Đình tối sâm lại.

Lão già này... võ công thế mà cao như vậy?

Hạ Hầu Nghi lạnh lùng nói: “Ta không muốn giết người, giao long tinh ra, rời khỏi đảo, ta sẽ tha mạng cho ngươi!”

Vệ Đình ngờ vực liếc ông ta một cái: “Sao ngươi không muốn giết ta? Ngươi đánh không thắng ta sao?"

Hạ Hầu Nghi lắc lắc thanh kiếm mềm trong tay: "Không sợ chết thì cứ thử xeml”

Vệ Đình: "Thì cứ thử xeml”

Hạ Hầu Nghi: "... ! !"

Hạ Hầu Nghi vừa mới phóng ra kiếm ý với một nội lực cực lớn. Vệ Đình không thể không cảm nhận được, nhưng tiểu tử này... Hoàn toàn không theo chiêu bài cũI

Bên cạnh Vệ Đình toàn là kẻ biến thái và đồ điên sao?

Vệ Đình không có kiếm, ai nói Vệ Đình không có chiêu?

Vệ Đình thi triển Lưu Tinh bộ né tránh kiếm quang của Hạ Hầu Nghị, tiếp đó tung ra Toái Không Chưởng của Thiên Ngọc Đường đánh thẳng vào ngực Hạ Hầu Nghi!

Hạ Hầu Nghi chấn động lùi mấy bước!

Vệ Đình nhướng mày.

Không bị thương à?

Chịu đựng à?

Không nên như vậy.

Có nội lực được sư phụ truyền dạy, hắn sớm đã đem Toái Không Chưởng luyện đến tầng cao nhất, cho dù Giang Quan Triều tới cũng không có chuyện gì chứ ?

Đợi đã.

Không đúng nha.

Võ công của ông ta cao thâm khó lường như vậy, tại sao lại nguyện ý buông tha mình?

Không nói tới ông ta tự nhiên tuôn ra lòng tốt, lão bang tử này là kẻ không có nhân tính chút nào. Vậy thì, chỉ có một khả năng.

Giết ta, sẽ khiến hắn trả một cái giá thảm trọng

Vệ Đình ngưng trọng nhìn ông ta.

Nói về võ công, có lẽ Vệ Đình không phải là người lợi hại nhất trong thế hệ này.

Nhưng nói về đầu óc thì hắn xếp thứ hai, thế càng không ai dám nhận mình đứng đầu.

Đối phó với lão quái vật Hạ Hầu Nghi thì bạo lực man rợ là không đủ.

Cộng thêm ông ta còn có trí tuệ hơn người này.

Vệ Đình đột nhiên hướng Hạ Hầu Nghi lao tới.

Lần này hắn không sử dụng Toái Không Chưởng mà là sử dụng Kim Cang Quyền của La Hán môn!

Kim Cang Quyền chuyên phá nhuyễn kiếm.

Hạ Hầu Nghi một tay run lên, nhuyễn kiếm bị Vệ Đình một quyền bẻ gãy, quyền không dừng lại, lại đánh vào ngực ông tai

Hạ Hầu Nghi sắp hộc máu !

Chuyện gì đang xảy ra với những người này vậy?

Chuyên nhắm vào vết thương để đánh sao?

Vệ Đình cẩn thận quan sát biến hóa của Hạ Hầu Nghi.

Tuy rất hơi thở vô cùng nhỏ bé nhưng hắn cảm thấy Hạ Hầu Nghi không hề yếu đi mà sắc mặt dần dần tái nhợt.

Khóe môi Vệ Đình cong lên: "Ngươi không dám tùy tiện sử dụng võ công, bởi vì vận nội công sẽ khiến bệnh tình trầm trọng hơn phải không?"

Hạ Hầu Nghi thay đổi sắc mặt.

Vệ Đình cười lạnh: "Xem ra ta đoán đúng."

Đã như vậy, hắn chỉ cần tấn công là được!

Vệ Đình đem mười tám chiêu võ nghệ học được từ Cừu lão ra, đồng thời thi triển Lưu Tinh bộ đến cực hạn, nhưng không vội làm tổn thương Hạ Hầu Nghi mà chủ yếu ép Hạ Hầu Nghi sử dụng võ công.

Hắn liên tiếp chiêu biến chiêu, kết hợp Lưu Tinh bộ tiến thoái đúng lúc.

Hạ Hầu Nghi chưa bao giờ nhìn thấy loại lưu manh vô liêm sỉ như vậy, tức giận đến xanh mặt!

Hạ Hầu Nghi không muốn hao tổn công lực, nhưng hiện tại Vệ Đình làm cho ông ta tức giận !

Thật muốn nhịn mà không được!

Hạ Hầu Nghi nghiến răng, cuối cùng hạ quyết tâm động thủ với Vệ Đình, ngay khi Vệ Đình tung chưởng về phía ông ta, ông ta liền đấm một quyền vào lòng bàn tay của Vệ Đình!

Rắc!

Cảng tay của Vệ Đình phát ra tiếng xương gãy, sau đó toàn thân hắn bị nội lực đáng sợ thổi bay đi.

Hắn trượt một đường dài, làm cho cát đá bay tứ tung.
Bình Luận (0)
Comment