Chương 2966: Khí Chất Đế Vương 1
Chương 2966: Khí Chất Đế Vương 1Chương 2966: Khí Chất Đế Vương 1
Cảnh Dịch chắp tay, hướng về phía Tiêu Trọng Hoa hành lễ, vẻ mặt không chút hổ thẹn nói: "May mắn không làm nhục mệnh."
Tiêu Trọng Hoa nắm chặt nắm đấm kêu răng rắc.
Vẻ mặt vô lại và đáng đánh này, sao lại giống Vệ Đình đến vậy?
Nhàn phi kéo Cảnh Dịch hỏi han một hồi, xác nhận Cảnh Dịch không sao thì để lại ba người họ trò chuyện, còn mình thì về cung Khải Tường "dạy dỗ" nữ nhi.
"Ngươi đây là..."
Uy Võ Hầu nhìn Tiêu Trọng Hoa có phần khó hiểu.
Tiêu Trọng Hoa liếc Cảnh Dịch một cái, nói: "Vừa rồi luyện tập hai chiêu với biểu đệ, biểu đệ đi du ngoạn bên ngoài một chuyến, tiến bộ không nhỏ."
Uy Võ Hầu giơ nắm đấm lên chào hỏi nhi tử mình một trận: "Ra tay không biết nặng nhẹ gì cải"
Cảnh bảo bảo bị cha đánh một trận no đòn: ”..."
Tiêu Trọng Hoa lấy lại được một ván, tâm trạng rất tốt, cùng cha con Uy Võ Hầu đến thư phòng, hỏi Cảnh Dịch về những trải nghiệm ở đảo Thiên Sơn.
Lời kể của Cảnh Dịch và Tô Mạch không có gì khác biệt.
Vệ Tư cùng Tô Mạch, Tô Huyên đến đảo Thiên Sơn là để truy bắt chủ mưu đứng sau Hạ Hầu Ngạn, Tô Tiểu Tiểu bị bắt đi, sau đó Vệ Đình và Cảnh Dịch lập tức đuổi theo giải cứu, đuổi đến tận đảo Thiên Sơn.
"Vệ Sâm và Vệ Thanh..."
Uy Võ Hầu hỏi.
Cảnh Dịch đáp: "Bọn họ đến Tây Tấn trước, ở đó phát hiện ra âm mưu của Hạ Hầu Tranh, theo dõi Hạ Hầu Tranh đến đảo Thiên Sơn."
Uy Võ Hầu lại hỏi: "Vệ Thanh... thật sự là Gia Cát Thanh của Tây Tấn?"
Đúng vậy.'
Cảnh Dịch không chút do dự trả lời.
Uy Võ Hầu cau mày, ông nhìn Tiêu Trọng Hoa, sắc mặt Tiêu Trọng Hoa không có gì khác thường.
Thật ra chuyện này mọi người đều biết, nhưng dù có xác nhận bao nhiêu lần thì vẫn luôn khiến người ta kinh ngạc. Vệ Thanh của Vệ gia... vậy mà lại là Gia Cát Thanh, mưu sĩ được hoàng đế Tây Tấn coi trọng nhất.
Không phải quyền thần, nhưng lại hơn cả quyền thần.
Một người đứng dưới một vạn người.
Uy Võ Hầu vẻ mặt phức tạp nói: "Vệ gia không đơn giản."
"Võ công của Tô Huyên so với ngươi thế nào?”
Tiêu Trọng Hoa đột nhiên hỏi Cảnh Dịch.
Uy Võ Hầu sửng sốt.
Sao tự nhiên lại nhắc đến chuyện này? Có phải trọng tâm lệch rồi không?
Cảnh Dịch mặt không đổi sắc nói: "Tất nhiên là ta lợi hại hơn rồi! Trong tay ta, hắn không trụ được ba chiêu đâu!"
Chiêu thứ nhất: Chạy.
Chiêu thứ hai: Gọi Tiểu Tiểu.
Chiêu thứ ba: Tố cáo - La Sát đánh ta.
Tiêu Trọng Hoa nào biết được biểu đệ ngây thơ vô tà của mình đã bị đám người Vệ Đình biến thành một viên bánh mè đen nhỏ rồi?
Không đánh lại Cảnh Dịch thì dễ xử lý hơn nhiều.
Sau này nếu Huệ An bị bắt nạt, cứ để Cảnh Dịch ra tay trừng trị tên tiểu tử kia là được.
Tất nhiên, tiền đề là hắn ta phải vượt qua được cuộc tuyển chọn phò mã sau một tháng nữa.
Huệ An là muội muội ruột của hắn, hắn sẽ không tùy tiện giao nàng cho một nam nhân khác.
Lúc này Cảnh Dịch còn chưa biết rằng tương lai mình sẽ phải đối mặt với nguy cơ bị La Sát thách đấu.
Thật là khoác lác thì thích lắm, lúc đánh nhau thì chạy mất dép.
Không lâu sau, người bên cung Nhàn phi đến gọi Cảnh Dịch qua.
"Điện hạ."
Uy Võ Hầu suy nghĩ cẩn thận rồi nghiêm túc mở lời: "Thần xin thẳng thắn, nhà họ Tần, Vệ, Tô đã liên kết với nhau từ lâu, bọn họ có đủ binh lực và lòng dân ở Đại Chu, ở Tây Tấn và Nam Cương lại có sự ủng hộ của hai hoàng tộc lớn, một khi bọn họ có ý phản nghịch... thân không phải nghi ngờ bọn họ, thần chỉ thấy có một số chuyện, không thể không phòng ngừa.