Chương 3045: Sự Thật Được Phơi Bày 3
Chương 3045: Sự Thật Được Phơi Bày 3Chương 3045: Sự Thật Được Phơi Bày 3
Điểm yếu của Giang Quán Triều, quả thực không một ai trên đảo biết.
Nếu không phải vì trớ trêu bị nhốt cùng Vệ Tư, được Vân Sương cứu về, thì Vân Sương cũng không dám tin rằng một cao thủ lớn lên trên đảo lại không biết bơi.
Rốt cuộc thì điêu nào mới là sự thật?
Là Giang Quán Triều lừa bà ấy, hay là Cơ Minh Lâu đang nói dối?
"Nương!"
"0a oal”
Mắt Vân Sương sáng rực: "Tiểu Tiểu! Tiểu Bảo!"
Sắc mặt Cơ Minh Lâu tối sầm.
Cuối cùng cũng được ở riêng với Sương nhị, lại có kẻ phá đám rồi.
Tô Tiểu Tiểu bế Vệ Tiểu Bảo vào sân.
Vệ Tiểu Bảo không thấy Giang Quán Triều, chỉ thấy Cơ Minh Lâu đang ở cùng với Vân Sương.
Bé con hét lên dữ dẫn: "Oa oal"
Cơ Minh Lâu run rẩy.
Vân Sương bế Vệ Tiểu Bảo lại, dịu dàng hôn bé con: "Tiểu Bảo."
Vệ Tiểu Bảo cũng vòng đôi tay mũm mĩm ôm Vân Sương, hôn thật mạnh.
Nhưng sau khi hôn chưa đầy ba giây, bé con lại bắt đầu tìm cái máy ném bóng Giang Quán Triều: "Oa oa?”
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười với Cơ Minh Lâu: "Đường chủ Cơ, Vệ Đình đang ở bên ngoài, chàng ấy nói có việc muốn thỉnh giáo ngài."
Cơ Minh Lâu không cam lòng đi ra ngoài.
Vệ Tiểu Bảo ngẩng cái cổ không nhìn thấy gì lên, ngó nghiêng khắp nơi: "A ba a ba."
Vân Sương bế nó, ngồi xuống ghế.
"Nương, Giang minh chủ đâu rồi ạ?"
"Hẳn là đang ở phòng của ngươi chứ?"
"Con tìm hắn sao?"
Vân Sương hỏi.
Tô Tiểu Tiểu đáp: "Con tìm nương, nhưng mà việc này thì liên quan đến ông ấy." Vân Sương nói: "Việc của hắn, con nên đến nói chuyện với hắn."
Tô Tiểu Tiểu: Sao ta lại có cảm giác không khí hơi không đúng nhỉ?
Cơ Minh Lâu đến châm ngòi hai ngày, không khiến tình cảm của hai người thăng hoa sao?
Không nên thế chứ.
Thôi kệ, cứ nói những gì mình biết trước đã.
Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: "Con đã phải nghe ngóng khắp nơi, cuối cùng cũng ghép lại được một đoạn quá khứ không ai hay biết. Hóa ra, Giang minh chủ bơi giỏi lắm! Hắn còn từng xuống Hàn đàm của Liên minh Sát thủ, ở trong đó giết chết đệ tử của lão minh chủ, một trong số đó còn là người kế thừa được lão minh chủ coi trọng nhất!"
"Con nghe ai nói thế?"
"Nhiếp phụ."
“Hóa ra là thật.'
"Nương biết sao?"
Vân Sương kể lại lời của Cơ Minh Lâu cho Tô Tiểu Tiểu nghe.
Tô Tiểu Tiểu sờ cằm: "Xem ra đường chủ Cơ đã điều tra về Giang minh chủ rồi nhỉ. Hình như vì chuyện này, lão minh chủ đã phạt hắn rất nặng, nhốt hắn vào Thập ngục thủy lao, tra tấn mười ngày mười đêm. Chuyện này không nhiều người biết lắm, là Bá Lý Thần Phi Hổ viết thư cho con báo tin."
Ngũ hổ cưỡi đại bàng kim điêu, gọi tắt là Phi Hổ.
Vệ Tiểu Bảo không ngồi yên được nữa: "A ba a bai"
Tô Tiểu Tiểu véo véo má phúng phính của nó: "Được được được, đưa con đi tìm."
Cánh cửa phòng của Giang Quán Triều bị đẩy ra.
"Có thể vào không?"
Vân Sương hỏi.
Giang Quán Triêu thản nhiên nói: "Đất ẩm ướt."
Vân Sương: "Là ta muốn gặp ngươi."
Sắc mặt Giang Quán Triều khẽ thay đổi.
Vân Sương nhìn chằm chằm ông ấy: "Ta muốn hỏi, năm xưa ta gặp ở Sơn Uyên là ai?"
Giang Quán Triều không trả lời.
Vân Sương nói: "Nếu ngươi không hiểu, ta hỏi lại lần nữa, năm xưa ta định gả cho tên đó đó, có phải là ngươi, Giang minh chủ không?”
Tại ngoại viện, Cơ Minh Lâu gặp Vệ Đình.
Thành thật mà nói, hắn ta đã từng tiếp xúc với Vệ Đình không ít lần.
Vào đêm sáu phái công kích Bách Hoa cung, hắn ta đã gặp hắn.
Lúc đó hắn ta không biết thân phận thực sự của Vệ Đình, sau này khi biết hắn là nhi tử của Vân Sương và Đoan Mộc Kỳ, hắn ta đã thực sự bài xích hắn.
Nhưng hắn ta chưa bao giờ làm hại Vệ Đình, cũng không từng giao thủ với Vệ Tư.