Chương 3069: Không Tên 7
Chương 3069: Không Tên 7Chương 3069: Không Tên 7
Đồng Kha nhận lấy bức thư, kiểm tra rồi đưa cho Tô Thừa.
Tô Thừa cùng ái nữ cùng nhau xem.
"Đây là thư của Lăng Vân?"
Tô Tiểu Tiểu kinh ngạc: "Không lẽ là giả?"
Thượng Quan Phi Tuyết nói: "Ngươi tưởng ai cũng có bản lĩnh như Ngụy Trạng Nguyên sao?"
Chuyện phải kể từ khi Cơ Minh Lâu phát hiện ra người Phù Tang. Sau khi nhận ra âm mưu của chúng, một mặt Cơ Minh Lâu lên đường đến Đại Chu tìm Vân Sương, mặt khác sai đệ tử đến Tây Tấn thông báo cho Lăng Vân.
Năm xưa, Thượng Quan Phi Tuyết dứt áo rời khỏi Bách Hoa Cung là có lý do.
Từ nhỏ y đã đem lòng ái mộ Vân Tịch, nào ngờ khi Vân Tịch lớn lên lại để mắt đến Hạ Hầu Khanh.
Y đau lòng tuyệt vọng, đành rời khỏi chốn thương tâm đó.
Nhưng những năm qua, y vẫn giữ liên lạc với Lăng Vân.
Thượng Quan Phi Tuyết nói: "Ta từng đến Phù Tang, hiểu rõ tập tính của người Phù Tang. Ta biết các ngươi đã bắt được người Phù Tang, lại giết cả phù thủy Phù Tang, nhưng phù thủy Phù Tang không chỉ có một, âm mưu của người Phù Tang cũng lớn hơn các ngươi biết."
Tô Tiểu Tiểu nửa tin nửa ngờ nhìn y: "Nếu vậy, sao ngươi lại đi ly gián tình cảm giữa cung chủ nương nương và Giang minh chủ?"
Thượng Quan Phi Tuyết nhún vai: "Ta không đẩy họ một cái, họ có thể thành đôi được sao?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ngươi đẩy họ một cái, kết quả là đẩy họ mất tích?"
"Khu khụ."
Thượng Quan Phi Tuyết đằng hắng một tiếng: "Ta đã bỏ vào bánh sen một chút thuốc, có thể khiến người ta mất hết võ công... Ngươi yên tâm, chỉ là tạm thời thôi! Thuốc hết hiệu lực là sẽ phục hồi! Kế hoạch của ta là để tên kia cùng ta bị người Phù Tang bắt đi, như vậy mới có thể ép biểu muội ta bộc lộ tâm ý, ai ngờ... tên kia trúng thuốc rồi vẫn đánh được... phá hỏng cả mái nhà... còn để xà nhà đập vào đầu mình..."
Tô Tiểu Tiểu: "Đập vào đâu?”
Thượng Quan Phi Tuyết: "Đầu." Tô Tiểu Tiểu: "..."
"Ngươi chắc chắn là không có chút tư tâm nào chứ?"
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc hỏi.
Thượng Quan Phi Tuyết suy nghĩ một chút, thành thật khai báo: "Có, ta muốn nhân lúc y mất võ công, đánh y một trận."
Tô Tiểu Tiểu lại lần nữa: "..."
Tô Thừa: "Ái nữ, con đừng lo, cái tên Giang minh chủ gì đó nghe nói rất lợi hại, chắc không chết được đâu, cùng lắm là đập thành ngốc thôi!"
Tô Tiểu Tiểu: Phụ thân, con cảm ơn người.
Tô Thừa vung đao: "Ta dẫn người đi vớt! Đồng Kha!"
Đồng Kha đứng im.
Ba ngàn thiết ky cũng đứng im.
Đồng Kha nói: "Quốc công gia, chúng ta không giỏi bơi."
Tô Thừa: ”...
Tô Thừa lập tức nói: "Ta đến phủ Trấn Bắc hầu!”
Lúc này, Ngũ Hổ cưỡi trên lưng đại bàng vàng của nó oai phong lẫm liệt bay về.
Ngũ Hổ giận dữ võ cánh: "Đê tiện! Đáng xấu hổi Không biết xấu hổi"
Còn không biết xấu hổ hơn cả nam chủ nhân!
Ngũ Hổ tuôn ra một tràng lời mắng chửi.
Tô Tiểu Tiểu nhướng mày: "Phụ thân, không cần đi nữa."
Tô Thừa: "Sao thế?"
Tô Tiểu Tiểu chống nạnh.
Từ Tô Thừa đến Tô Tiểu Tiểu, rồi đến Tiểu Hổ, tư thế chống nạnh như đúc ra từ một khuôn.
Nàng lạnh lùng nói: "Tên thủ lĩnh sát thủ rất xấu xa, đã bắt cóc cung chủ nương nương đi rồi!"
Vài ngày sau, thế lực ngâm của Phù Tang ở Đại Chu đã bị nhổ tận gốc, Thượng Quan Phi Tuyết rời khỏi Đại Chu, đến Tây Tấn tìm Lăng Vân.
Tháng sáu trôi qua êm đêm.
Cuối tháng, kinh thành xảy ra hai chuyện lớn. Thứ nhất là Tân Thương Lan dẫn quân sĩ ba quân khải hoàn.
Thái tử Tiêu Trọng Hoa đích thân ra thành nghênh đón, bách tính đứng hai bên đường ăn mừng.
Thứ hai là Cảnh Tuyên đế sắp băng hà.
Chiến mã của Tần Thương Lan bị người chặn lại trước cửa phủ Hộ quốc công.