Chuong 330: Gianh Con 1
Chuong 330: Gianh Con 1Chuong 330: Gianh Con 1
Hôm nay, Lý Đại Dũng lên sau núi đốn củi, vô tình bắt được hai con gà rừng to mập.
Tối nay nhà họ Lý giết gà, mời nhà họ Tô qua ăn tối cùng nhau.
Tô Thừa khách sáo nói: "Lý thúc, sao có thể không biết xấu hổ như vậy được?"
Lão Lý Đầu vội vàng nói: "Đại Nha là ân nhân cứu mạng của nhà họ Lý chúng ta, ngươi đừng có...
Ông ấy còn chưa kịp nói xong hai chữ khách sáo thì Tô Thừa, Tô Nhị Cẩu và ba đứa nhỏ đã lục tục ra khỏi nhà.
Ba đứa nhỏ đứng xếp hàng, chờ nhận cơm!
Tiền thị xuống bếp, bà ấy vốn nghĩ rằng nếu không thì ăn một con, còn một con giữ lại đem lên trấn bán, nhưng vừa nghĩ đến tối nay có nhiều người thì bà ấy quyết định đem hầm hết cả hai con gà.
Hai con gà không thể so sánh với ân tình của Đại Nha, huống chỉ người trong nhà cũng có thể ăn.
Bà ấy làm được một nửa thì Tô Tiểu Tiểu cầm một cái rổ đi vào.
Tiền thị nhìn nàng với vẻ mặt khó hiểu.
Tô Tiểu Tiểu mở tấm vải bố trên rổ ra, lấy thịt kho và xương sườn bên trong ra để Tiên đại nương hầm chung.
Tiền thị nói: "Có hai con gà là đủ ăn rồi!"
Tô Tiểu Tiểu: Ngươi hoàn toàn không biết gì ve sức ăn của công nhân cả.
Nói gì thì Tiên thị cũng không chịu, sao có thể mời người ta đến ăn mà còn bảo họ mang thịt tới được?
Tô Tiểu Tiểu cũng không nói gì, trực tiếp lấy dao chặt thịt kho và sườn rồi cho vào nồi.
Lão Lý Đầu cũng mời Lý Chính qua, tối nay các ông uống với nhau mấy ly.
Tiền thị hâm hai nồi thịt.
Một nồi hơi dai, để các ông ăn nhắm rượu, còn nồi kia thì hâm cho mấy đứa nhỏ và tiểu Triệu thị ăn, nên hâm rất mềm.
Tiểu Triệu thị đang ở cữ nên ăn trong phòng.
Từ trước đến giờ Tô Tiểu Tiểu đều ăn cơm trên bàn, Tiểu Tô gia không có các quy tắc kì lạ.
Tiền thị là người tiếp khách nên cũng ra bàn.
Bàn của nhà bọn họ rất cao nên bọn trẻ không thể với tới, còn một chiếc bàn khác nhưng không ngồi được, nên phải kê cho bọn nhỏ một cái bàn riêng.
Cô cháu gái lớn Thu Ny dẫn các em đi ăn, còn thân thiết gắp rau cho bọn nhỏ.
Tô Tiểu Tiểu ngồi giữa Tiền thị và Vệ Đình.
Nàng đang kiểm soát chế độ ăn uống nên ăn rất ít.
Tiền thị thấy nàng chỉ gắp rau nên nghĩ rằng nàng xấu hổ, nên cầm cái vá bằng thiếc trong nồi, múc cho nàng một muỗng đầy, toàn là những miếng thịt béo nhât của con gà.
Tiền thị chỉ có ý tốt, nông dân hiếm khi ăn thịt, thịt nạc quá dai, loại thịt nhiều mỡ này không chỉ thơm mà còn no.
Vì Tô Tiểu Tiểu biết lòng tốt của bà ấy nên mới lúng túng.
Ăn đi, ăn một miếng sẽ tăng thêm mười cân.
Còn nếu không ăn thì từ chối người ta cũng không tốt lắm.
Nàng nhìn về phía cha già nhà mình với ánh mắt xin giúp đỡ.
Tô lão phụ thân đang uống rượu múa quyền với Lý Chính, Lão Lý Đầu
"Hai huynh thế nào rồi... Năm thủ lĩnh... Sáu sáu chín... tám con ngựa..."
Mấy người uống nhiều, vai về rối loạn hết cả lên!
Tô Tiểu Tiểu nhìn Tô Nhị Cẩu ở đối diện.
Tô Nhị Cẩu đang vùi đầu ăn cơm, hoàn toàn không thấy ánh mắt chết chóc của chị mình.
Tô Tiểu Tiểu: Sự ăn ý của máu mủ tình thâm đâu rồi?
Tô Tiểu Tiểu thầm than một tiếng, xem ra việc giảm cân mấy ngày đã trở nên vô ích.
Đột nhiên, Vệ Đình bình tĩnh vươn đôi đũa qua, gắp miếng thịt gà mỡ nhất trong bát của nàng, ăn một cách rất tự nhiên.
Tô Tiểu Tiểu trừng mắt nhìn, hơi ngẩn người.
Tiền thị múc cho Tô Tiểu Tiểu một muỗng nữa, Vệ Đình lại gắp miếng thịt mỡ trong đó ăn mất.
Tô Tiểu Tiểu cụp mắt gặm rau xanh, ở nhà Vệ Đình không có ăn thịt mỡ...