Chương 342: Tiểu Hổ 1
Chương 342: Tiểu Hổ 1Chương 342: Tiểu Hổ 1
Nàng cẩn thận tỉ mỉ lại dũng cảm, là cô nương đặc biệt nhất mà Tiểu Ngô Thị từng gặp.
Tô Ngọc Nương không phủ nhận khả năng và sự coi trọng nghĩa khí của Tô Tiểu Tiểu, chỉ là nàng ấy... không hiểu làm thế nào mà Tô Tiểu Tiểu có thể làm được mà thôi.
Đó chính là Trịnh gia đấy!
Cho dù Trịnh Lan Tú ra tay, cũng không thể thuyết phục được Trịnh gia đưa thư phóng thích thê tử ra cho nàng!
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh nói: "Người tên A Hương đó... hình như có thể phát huy chút tác dụng."
Tô Tiểu Tiểu là người có năng lực, nàng nói hôm nay nhất định phải lấy được thư phóng thích thê tử, thì nhất định phải lấy cho bằng được, nếu không thì sẽ đêm dài lắm mộng.
Trịnh Lan Tú bị dồn ép không còn cách nào khác, lại không thể đưa ra đề nghị lấy ngân lượng của Tô Ngọc Nương, trong lúc nguy cấp không còn cách nào khác, chỉ có thể tìm tới A Hương.
Trước tiên nàng ta dàn dựng cảnh chị dâu đánh nhau với A Hương, cam dao đuổi A Hương ra ngoài, A Hương đành phải bất đắc dĩ "nói" ra thân phận thật sự của mình.
A Hương nói rằng mình vốn dĩ là con một gia đình giàu có, bỏ nhà ra đi để chạy trốn khỏi cuộc hôn nhân ép buộc, nàng ta và Trịnh Nguyên Bác yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, sợ rằng người của Trịnh gia đưa trở về thành hôn vơi vị hôn phu nên mới mãi luôn không chịu nói rõ thân phận của mình.
Để chứng minh lời mình nói là đúng sự thật, A Hương còn lấy ra một hộp trang sức bằng vàng và một miếng đối bài của Tiền Trang.
"Ta có nhiều tiền hơn Tô Ngọc Nương nhiều. Nếu như các ngươi cần tiền, ta có thể cho các ngươi! Nhưng ta có một điều kiện, trong cái nhà này, có A Hương ta thì sẽ không có Tô Ngọc Nương!"
"Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, Tô Ngọc Nương bị tổn hại thân thể sau khi sinh con, sau này sợ rằng sẽ không còn khả năng sinh con nữa rồi! Hương hỏa của Trịnh gia các ngươi nếu muốn bị đoạn tuyệt ở trong tay nàng ấy thì cứ đoạn tuyệt đi!"
Tô Ngọc Nương không thể đưa con cao bay xa chạy là bởi vì nàng ấy là thê tử được cưới hỏi đàng hoàng của Trịnh Nguyên Bác, bọn họ là có hôn thư!
Nhưng A Hương không có danh phận gì, Trịnh gia không kiểm soát được nàng ta.
Nếu nàng ta dẫn theo cốt nhục trong bụng rời đi thì Trịnh gia cũng đành chịu, không thể trói buộc nàng ta lại...
Lại có khả năng sinh sản hơn Tô Ngọc Nương, lại có nhiều tiên hơn Tô Ngọc Nương, nên người của Trịnh gia bị lung lay, thêm vào đó Trịnh Lan Tú ở bên cạnh châm dầu vào lửa nên người của Trịnh gia cũng đã đồng ý. Trịnh Lan Tú lại nói: "Ngọc Nương chưa phạm bảy tội, Trịnh gia bọn ta không thể đuổi nàng ấy được mà chỉ có thể giao cho thư phóng thích thê tử, vẫn cần phải có sự đồng ý của Vương Ngọc Nương."
Trịnh lão gia tử hỏi rằng: "Lỡ như nó không đồng ý thì sao?"
Trịnh Lan Tú dáng vẻ rầu rĩ ủ ê: "Con đi nói chuyện xem sao."
Kết quả của việc "nói chuyện”chính là Tô Ngọc Nương muốn đứa con, nàng ấy cũng sẽ mang những thứ xiêm y và trang sức của nàng ấy đi.
Sau khi hiểu rõ toàn bộ quá trình sự việc, Tô Ngọc Nương cũng không biết nên nói gì mới phải.
Nàng ấy lẩm bẩm rằng: "Ngươi đã ép buộc Trịnh Lan Tú đến mức nào mà khiến cho nàng ta nghĩ ra cái cách độc địa này vậy? Nàng ấy cũng không sợ A Hương tiết lộ sao”.
Tô Tiểu Tiểu cười ha ha nói: "Nếu mà tiết lộ thì chẳng phải có thể đuổi A Hương một cách chính đáng hay sao?"
Trước tiên Tô Ngọc Nương ngẩn người ra một lát, ngay sau đó thì đã hiểu ra.