Chuong 390: Che Cho 3
Chuong 390: Che Cho 3Chuong 390: Che Cho 3
Tô Tiểu Tiểu lại nói: "Mới vừa làm điểm tâm xong, có muốn ăn không?”
Tô Nhị Cẩu vô tâm nói: "Muốn!"
Cảnh Dịch xem như đã hiểu tính cách không sợ chết của Tô Nhị Cẩu từ đâu ra. Cậu ta gan, nàng lại càng gan hơn.
Hai tỷ đệ không chút hèn nhát.
Tô Nhị Cẩu ngồi bên trong ăn điểm tâm, còn Tô Tiểu Tiểu thì đưa Cảnh Dịch ra ngoài.
"Chuyện của Nhị Cẩu, đa tạ công tử."
"Không cần." Cảnh Dịch nói.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Đúng rồi, vết thương của công tử khôi phục thế nào rồi?"
Cảnh Dịch hơi hoạt động cánh tay: "Không đau nữa."
"Tiểu công gia kia là ai vậy?" Dù sao nàng cũng phải biết tiểu tử bắt nạt Tô Nhị Cẩu là người nào.
Cảnh Dịch vốn kiệm lời, người bình thường hỏi hắn ta chẳng muốn trả lời.
Nhưng hắn ta không ghét nói chuyện với nàng.
Hắn ta trả lời: "Cậu ta họ Tần, tên Tần Vân, là tiểu thiếu gia nhà Hộ quốc công phủ. Tổ phụ cậu ta có công tòng quân, được phong là nhất đẳng quốc công, thừa kế ba đời, đến cậu ta vừa vặn là đời thứ ba."
"Sau ba đời sẽ như thế nào?" Tô Tiểu Tiểu có chút tò mò.
"Giáng cấp." Cảnh Dịch nói.
"À." Tô Tiểu Tiểu ngẫm nghĩ rồi nói: "Cậu ta họ Tần, người nhà này họ Tô..."
Cảnh Dịch nói: "Muội muội của Tô lão hầu gia ga cho Hộ quốc công. Nhiều năm trước, Tô lão hầu gia về quê tế tổ, đưa theo mẫu tử Quốc công phu nhân. Không ngờ nửa đường bị cướp bóc đuổi giết, Quốc công phu nhân bất hạnh qua đời, hài tử của Quốc công phu nhân thì lưu lạc không rõ. Hai nhà tìm mãi vẫn không tìm được đứa nhỏ bị lưu lạc. Mãi tới 10 năm sau đứa nhỏ kia mới vào trong kinh thành."
"Đứa nhỏ kia chính là quốc công gia mới nhậm chức bây giờ, cha Tần Vân. Đại khái là vì ở dân gian chịu khổ, Tần gia và Tô gia đều cố hết sức bồi thường cho ông ta. Con của ông ta, Tần Vân cũng vì vậy mà bị hai nhà chiều hu
"Mặt khác."
Cảnh Dịch hơi dừng chút.
"Cái gì?"
"Biểu ca ta kết thân với hộ quốc công phủ, người muốn cướp chính là tỷ tỷ Tần Vân." trong căn phòng nào đó, Tần Vân đang ngồi trên giường, nửa khuôn mặt sưng lớn. Một hạ nhân đang dùng túi chườm nước đá đắp lên nơi bị sưng của cậu ta.
Gã sai vặt và người hầu đều bị đánh 50 gậy, đã sớm ngất xỉu.
Lúc này người hầu hạ cậu ta là mấy hạ nhân khác.
Tần Vân giận dữ nói: "Các ngươi cứ chờ đó, tỷ phu nhất định sẽ trút giận cho tal
Hạ nhân đang chườm nước đá cho cậu ta nói: "Tiểu công gia, Cảnh Dịch chính là biểu đệ của tam... cô gia."
Tần Vân không chút nghĩ ngợi nói: "Biểu đệ thì làm sao? Biểu đệ rất thân sao? Tỷ của ta sắp ga cho hắn rồi, hắn là tỷ phu của ta! Ta là cậu em vợ của hắn! Dù gì thì hắn cũng phải giúp tal Huống chỉ tên cẩu nô tài kia còn dùng roi đánh ta! Cảnh Dịch không ngăn cản thì thôi đi, còn trơ mắt nhìn cậu ta bắt nat ta! Biểu ca sẽ không thiên vị cho Cảnh Dịch đâu!"
Hạ nhân ngại ngùng nói: "Rốt cuộc là ngài giận tiểu nô tài kia hay là giận tiểu hầu gia?"
"Tên cẩu nô tài kia cũng đừng hòng trốn!" Tần Vân lại nói: "Đúng rồi, bên chỗ bá phụ ta nói thế nào? Có bắt tên cẩu nô tài kia lại không?"
Hạ nhân cười còn khó coi hơn là khóc: "Không đâu, người đã đi rồi."
Tần Vân đột nhiên biến sắc: "Cái gì?"
Tô Tiểu Tiểu hôm nay kết thúc chuyện làm ăn.
Vốn tưởng rằng xảy ra chuyện lớn như vậy, chuyện làm ăn hai ngày sau sẽ bị hủy, ai ngờ quản sự lại qua nói giữa trưa mới khai tiệc, ngày mai bọn họ có thể ngủ thêm một chút, trễ chút mới phải qua.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Ông có cần... đi hỏi lại lão gia nhà các người không? Chúng ta đã đánh thân thích nhà các người."