Chương 470: Tổ Tôn Tương Kiến 1
Chương 470: Tổ Tôn Tương Kiến 1Chương 470: Tổ Tôn Tương Kiến 1
Tần Yên Nhiên nhẹ giọng nói: "Đại biểu ca, muội có thể đi gặp tổ phụ được không? Muội mang canh nhân sâm cho tổ phụ."
Tô Mạch có vẻ nhẹ nhàng hơn một chút.
Phủ Trấn Bắc Hầu dương thịnh, âm suy, ba đời chỉ sinh ra một nữ nhi là cô tổ mẫu, vì thế Tần Yên Nhiên là biểu cô nương, chắc chắn được toàn bộ quý phủ sủng ái.
Khác với Tần Vân, nàng ta không hề hư hỏng, ngược lại rất hiểu chuyện.
Chẳng trách tổ phụ yêu thương nàng ta nhất.
Tô Mạch dẫn người vào phòng.
Trong phòng tràn ngập mùi thuốc nồng nặc, lão Hầu gia thân hình tiều tụy nằm trên chiếc giường tối tăm, khó tránh khiến người ta nghĩ tới chuyện gì xui xẻo.
Tần Vân có chút sợ hãi, không dám tiến lên.
Tần Yên Nhiên hiếu thuận đi đến bên giường, lấy khăn tay ra nhẹ nhàng lau trán cho lão Hầu gia.
Tô Tiểu Tiểu ngồi trên ghế gặm quả hạch đào.
Tần Yên Nhiên hỏi Tô Tiểu Tiểu: "Tô cô nương, cữu tổ phụ của ta mắc bệnh gì?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ngươi hỏi đại công tử đi, ta đã giải thích hết những gì cần giải thích rồi."
Tần Vân lạnh lùng nói: "Thái độ của ngươi là thế nào!"
Tô Tiểu Tiểu liếc cậu ta một cái: "Ta nói thật, ngươi có dám nghe không?"
Lông mày Tô Mạch giật giật.
"Là bệnh tim." Hắn ta nói."Tổ phụ bị bệnh tim."
Tần Yên Nhiên lo lắng hỏi: "Sao lại mắc bệnh tim? Cữu tổ phụ ta là người luyện võ, sức khỏe vẫn luôn rất tốt."
Tần Vân cười ha hả nói: "Tỷ, đại biểu ca, bọn họ đều là lang băm, tin lời nàng ta nói các ngươi cũng tin?"
Tần Yên Nhiên không đáp lại lời của đệ đệ, chỉ ra lệnh cho người hầu ở cửa: "Tiểu Tuyền Tử, đi nấu canh nhân sâm đi, để lát cữu tổ phụ ta tỉnh lại sẽ uống."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Bệnh nhân không thể uống canh nhân sâm."
Tần Vân nghiến răng nghiến lợi nói: "Xú nha đầu! Nhất định là ngươi cố ý! Tỷ tỷ ta tự tay hầm canh nhân sâm, sao lại không thể uống chứ?"
Tô Tiểu Tiểu ăn xong quả hạch đào trong tay, phủi phủi tay nói: "Bệnh nhân có hư nhược không thể bồi bổ, muốn giết ông ấy thì cứ cho ông ấy uống." Tần Van tron to hai mắt: "Ngươi chửi cữu tổ phụ của ta!"
Tô Tiểu Tiểu cau mày bực mình.
Nàng không có nhiều kiên nhẫn với những kẻ ăn chơi trác táng này, người khác đối xử với Tần Vân như thế nào, nàng không quan tâm.
Nàng không muốn nghe cậu ta huyên náo.
"Mấy người gây rối, đi ra ngoài."
Tần Vân tức giận suýt nữa ngã xuống!
Xú nha đầu này nói gì cơ?
Mấy người gây rối?
Cậu ta chính là biểu thiếu gia của phủ Trấn Bắc Hầu!
Người nằm trên giường là ca ca ruột thịt của tổ mẫu cậu tal
Phải cut ra ngoài cũng là nàng ta cutl
Tần Vân nhịn không được nữa, căn bản không để ý nơi này là phòng bệnh của lão Hầu gia, giơ nắm đấm tức giận đập về phía Tô Tiểu Tiểu!
Tần Yên Nhiên hoa dung thất sắc: "A Vân! Dừng tay!"
Nàng ta đưa tay muốn bắt lấy Tân Vân, nhưng nàng ta sao có thể bắt được cậu ta?
Tô Mạch cách xa cậu ta, không kịp ngăn cản.
Ngay lúc mọi người cho rằng Tô Tiểu Tiểu sắp nhận một đấm từ cậu ta thì Tô Tiểu Tiểu dễ dàng nắm lấy cổ tay cậu ta, dùng trái tay vặn ngược, ném cậu ta úp mặt xuống đất, dùng đầu gối đặt lên lưng cậu ta, chế ngự cậu ta thật mạnh.
Tần Vân bị đặt vào một tư thế cực kỳ khó chịu và nhục nhã.
Cậu ta tức chết mất!
Đường đường là tiểu tiếu gia phủ Hộ Quốc Công, thế mà lại bị tiểu cô nương ấn trên mặt đất mà chà đạp!
Như này mặt mũi của cậu ta biết ném đi đâu?
Cặp tỷ đệ này, tại sao người này còn đánh nhau giỏi hơn người kia?
Bất quá, lần này không có Cảnh Dịch chống lưng cho nàng, Tần Vân cũng không sợ nàng đâu!