Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 474 - Chương 477: Tát Vào Mặt 1

Chương 477: Tát Vào Mặt 1 Chương 477: Tát Vào Mặt 1Chương 477: Tát Vào Mặt 1

Tần Vân tức giận nói: "Ngươi biết cái gì? Cái này gọi là thông minh một đời, hồ đồ nhất thời! Bọn hắn giả làm đại phu lẻn vào phủ Trấn Bắc Hầu chữa bệnh cho cữu tổ phụ. hôm qua ta đi thăm cữu tổ phụ, lão nhân gia người đã sắp không được rồi!"

Lý công tử một quyền đầu đấm lên cột nhà, lòng đầy căm phẫn nói: "Thật là nực cười! Đây là mưu tài sát hại tính mệnh al

"Ta nhắc nhở ta đại biểu ca của ta, nhưng huynh ấy không nghe ta khuyên nhủ! Sớm muộn gì cũng hại chết cữu tổ phụ của tai"

"E hèm hèm." Trương Tuần nói: "Tô Hầu gia cát nhân đều có thiên tướng, không có việc gì đâu."

Tiểu tử này, một câu không được, một câu hại chết, có thể trông đợi lão Hầu gia khỏe lại một chút hay không?

Lý công tử nghiêm mặt nói: "Không thể để bọn họ tiếp tục hãm hại lão Hầu gia!"

Tần Vân hỏi: "Ngươi có ý kiến gì không?"

Lý công tử cười nói: "Chuyện này nào có khó? Bọn họ chỉ là mấy tên quê mùa dưới quê mà thôi, đuổi bọn hắn ra khỏi kinh thành đi! Chuyện này mấy người chúng ta sẽ lo liệu!"

"Có thể không?" Tần Vân lẩm bẩm.

Tô gia cực kỳ tín nhiệm cặp tỷ đệ kia, cậu ta cũng chưa chiếm được tiện nghi nào ở trong tay bọn họ.

Lý công tử vung tay áo, vẻ mặt kiêu căng nói: "Ngươi không khỏi quá cũng quá coi thường chúng ta rồi, đây chính là kinh thành, đã là địa bàn của chúng ta! Nếu như ngay cả mấy tên nhà quê còn đuổi không nổi, ngày tháng của huynh đệ ta sau này cũng cũng không dám lộ mặt ở kinh thành !"

Tôn Huống nói: "Hả? Mấy đứa nhỏ đó mất tích rồi."

Tô Nhị Cẩu đi đến túp lều và dặn dò mấy nhóc con đừng đi loanh quanh.

"Thật có mùi hôi." Tiểu Hổ nhéo mũi mình rồi nói một cách khoa trương.

Sau đó ba nhóc con liền rời đi.

Chúng không di xa nên chỉ đi loanh quanh trong cửa hàng rồi lên lầu.

Sau khi đám người Tần Vân rời đi, ba nhóc con cũng từ căn phòng trống bên cạnh đi ra.

Ba nhóc con nghiêng đầu, nhìn Tần Vân, rồi lại nhìn bạn bè của Tần Vân, cau mày dữ tợn.

Kế hoạch của đám người Lý công tử thực ra rất đơn giản, chính là uy hiếp bọn họ, uy hiếp một lần không thành thì hai lần, hai lân không được thì là ba lần, cứ ngày càng nhiều lên làm cho bọn họ sợ hãi cả ngày, tự nhiên họ sẽ cảm thấy không thể ở lại kinh thành được nữa. "Lá gan của bọn họ cũng không nhỏ như vay.… Tân Vân luôn cảm thấy phương pháp này không thích hợp.

Lý công tử lại không cho rằng mọi chuyện như vậy, liền nói: "Đó là vì họ luôn có người đến cứu. Chúng ta thử tìm xem họ sống ở đâu, nhân lúc bọn họ không có ai cứu giúp thì đánh cho vài trận!"

Tần Vân bổ sung: "Bọn họ có một chút kỹ năng..."

Lý công tử nói: "Gọi thêm vài người giúp đỡ nữa! Bọn chúng à, cứ ôm bụng chờ chúng ta trút giận đi!"

Vừa nói, hắn ta vừa nháy mắt với Trương Tuần Dự và Tôn Huống, hai người chính là hậu viện cho bọn họ ở ngoài.

Nếu tính số ra thì có bảy người.

Ở kinh thành làm hậu viện, thực sự không có công phu thì không thể ở lại.

Tô Nhị Cẩu một mình phải quản lý ba nhóm nhỏ, hắn căn bản không có cách nào có thể là đối thủ của nhóm người này.

Lý công tử ra lệnh: "Một lúc nữa cậu ta sẽ bước ra chặn người vào ngõ..."

Một hậu viện hỏi: "Thế ba đứa nhỏ này thì làm thế nào?”

Lý công tử sốt ruột nói: "Ngươi không thể trông chừng ba đứa bé sao?"

Mấy người làm hậu viện không phải muốn bắt nạt mấy đứa trẻ, nhưng với tư cách là người hầu, họ không thể trái lệnh của chủ nhân.

Họ đi vào con hẻm và chờ đợi.

Lý công tử nói với Tần Vân: "Đi thôi, chúng ta tìm một chỗ ngồi chờ xem kịch hay."
Bình Luận (0)
Comment