Chương 501: Tân Thương Lan Đến Đây 3
Chương 501: Tân Thương Lan Đến Đây 3Chương 501: Tân Thương Lan Đến Đây 3
Đoạn ký ức đau khổ đó là gì, không cần hỏi cũng có thể đoán được đại khái.
Cô tổ mẫu đã dùng chính mạng sống của mình cầm chân tên sát thủ để đổi lấy một cơ hội sống cho chính máu mủ ruột thịt của mình.
Rất có thể Tô Thừa đã tận mắt chứng kiến cảnh mẫu thân mình bị sát hại dã man.
Khi đó ông ấy chỉ là một đứa trẻ sáu tuổi, đổi lại là bất kỳ ai cũng khó có thể chịu nổi cảnh tượng như vậy.
Hai người đều không đề cập tới vấn đề khôi phục trí nhớ của lão cha Tô, chuyện khôi phục trí nhớ chỉ có đau khổ mà không mang lại lợi ích gì, còn về việc liệu trong trí nhớ của lão cha Tô có thể tìm ra manh mối về hung thủ hay không ——
Là bọn họ đã chết rồi à?
Hay là bọn họ kém cỏi đến mức phải dùng biện pháp khiến lão cha Tô phải khổ sở để tìm ra manh mối?
Tô Tiểu Tiểu sẽ không cho phép bất cứ ai làm tổn thương lão cha Tô, bao gồm cả chính nàng.
Lão cha Tô đã phải chịu khổ quá nhiều rồi, nàng không muốn ông ấy lại phải chịu đau khổ suốt quãng đời còn lại nữa.
Mối thù năm đó giao lại cho nàng là được rồi.
Nàng sẽ không buông tha cho bất kỳ ai trong số những người đó.
Ngõ Lê Hoa.
Sau khi Tiểu Hổ và Nhị Hổ thức dậy, Đại Hổ khoe khoang với hai đệ đáng ghét của mình khoảng thời gian ngọt ngào khi cậu bé và mẫu thân cùng cưỡi ngựa đi dạo và cùng nhau ăn khoai lang nướng.
Hai đứa bé cực kỳ ghen tị chạy bịch bịch ra cửa lớn, không ngờ bọn trẻ đợi rất lâu cũng không thấy mẫu thân trở về.
Hai người tủi thân đến mức suýt khóc.
Đại Hổ: "Ha ha hai"
Ai bảo các ngươi dính giường!
Nhị Hổ và Tiểu Hổ hung dữ.
Hôm nay ca ca rất thiếu đánh!
"Được rồi được rồi, đừng tức giận, gia gia sẽ nướng khoai lang cho các ngươi."
Tô Thừa đi vào bếp nướng hai củ khoai lang vừa lớn vừa đen. Nhị Hổ và Tiểu Hổ trong lòng từ chối nhưng nhìn thấy khuôn mặt nhọ nhem vì tro bếp của gia gia, bọn nhỏ vẫn vươn đôi tay nhỏ bé ra cam một củ khoai lang nướng...
Hức.
Thật khó ăn ——
Sau đó Tô Thừa dắt ba đứa nhỏ đi cưỡi ngựa trong ngõ.
Tần Thương Lan mới vừa từ bên ngoài trở vê.
Tình cờ đi ngang qua phố Trạng Nguyên thì nhớ ra cháu gái hắn ta hình như đang học cầm ở ngõ Lê Hoa.
"Đi tới ngõ Lê Hoa." Hắn ta nói với người đánh xe.
Chỗ Tần Yên Nhiên học đàn ở ngôi nhà đầu tiên nằm trong con ngõ Lê Hoa ở cuối phía Đông, Tần Thương Lan lần đầu tiên đến, phu xe rõ ràng là không phải rồi.
Phu xe đã quen đường dừng xe ở bên cạnh.
Trong sân truyền tới tiếng đàn du dương, Tần Thương Lan không hiểu về âm luật, âm thanh đánh đàn và đánh bông đối với ông ấy mà nói không hề có gì khác nhau.
Ông ấy ngồi trên xe ngựa đợi một lúc, người lái xe hỏi có cần đi vào hỏi thử hay không thì bị ông ấy từ chối.
Ông ấy là một người thô ráp, trong nhà khó khăn lắm mới có một tài nữ cầm kỳ thi họa, ông ấy thấy vô cùng trân quý, nhất định không thể làm phiền cháu gái học đàn.
Chỉ có điều âm thanh này thật sự có chút bị thôi miên, ông ấy nghe đến nỗi chỉ muốn ngủ nên quyết định xuống xe đi vào.
Ông ấy vừa mới xuống đất, sau đó nghe thấy tiếng động sột sạt.
Trực giác của một người võ tướng khiến ông ngay lập tức có cảnh giác ở trong lòng, những năm qua lưỡi dao đã dính máu nhất nhiều rồi, kẻ thù nhiều vô số kể, trong mười người e rằng đã có bảy tám người đã muốn lấy mạng của ông ấy.
Có điều...
Mạng của Tần Thương Lan này không có dễ dàng lấy được như vậy!