Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 537 - Chuong 540: Tan Thuong Lan Tuc Gian 3

Chuong 540: Tan Thuong Lan Tuc Gian 3 Chuong 540: Tan Thuong Lan Tuc Gian 3Chuong 540: Tan Thuong Lan Tuc Gian 3

Tiêu Trọng Hoa cúi đầu cười: "Thể nghiệm và quan sát dân tình thôi a mẫu phi, phụ hoàng phái ta đi."

Nhàn phi hừ nói: "Rõ ràng là chính con chủ động xin đi giết giặc!"

Tiêu Trọng Hoa bất đắc dĩ thở dài: "Nhi tử... là đi tìm binh phù Võ An Quân để lại."

Nhàn phi đưa một tay ra, đỡ thái dương, như có điều suy nghĩ nói: "Võ An Quân từng để lại binh phù sao?”

Tiêu Trọng Hoa nói: "Không phải binh phù triều đình, là một chi quân đội bí mật huấn luyện cho Nam Dương Vương năm đó."

Nhàn phi cổ quái hỏi: "Võ An Quân còn để lại một tay này? Vệ gia muốn làm gì? Tạo phản sao?"

Nàng ta càng nghĩ càng bất an.

"Không được, con phải nhanh chóng bẩm báo phụ hoàng con đi!"

Tiêu Trọng Hoa khuyên can: "Mẫu phi, ta không lấy được binh phù, cũng không biết chi quân đội kia đang ở nơi nào, không có bằng chứng, vạn nhất Vệ gia cắn ngược ta một cái, ngược lại đối với ta là bất lợi."

Nhàn phi lại nói: "Con là con ruột của phụ hoàng, phụ hoàng con sẽ không có chuyện không tin con."

Tiêu Trọng Hoa trâm ngâm một lát, phân tích nói: "Vệ gia vì đối kháng Bắc Yến, một môn tám tướng, toàn bộ chết trận, trung cốt nhật nguyệt có thể giám, văn võ bá quan biết, thiên hạ bách tính biết, phụ hoàng nếu chỉ vì lời nói một mặt của nhi tử mình, liên sinh lòng nghi ngờ đối với Vệ gia, truyền ra sợ là sẽ bị Ngự sử dùng ngòi bút làm vũ khí, cũng sẽ bị bách tính Đại Chu chửi bới."

Nhàn phi khẽ thở dài: "Là mẫu phi suy nghĩ không chu đáo."

Tiêu Trọng Hoa mỉm cười: "Mẫu phi cũng là vì giang sơn xã tắc Đại Chu."

Nhàn phi khoát tay áo: "Quên đi, không nhắc tới chuyện này nữa, nếu con đã trở lại, thì chuẩn bị hôn sự với Tần tiểu thư đi, cũng không còn bao nhiêu thời gian nữa."

Hôn sự tháng năm, trước mắt đã là hạ tuân tháng ba.

Ngươi nhất định phải nắm chắc binh quyền của phủ Hộ Quốc Công trong tay.

Trước kia là không biết Võ An Quân lưu hậu thủ, trước mắt đã biết, Nhàn Phi càng cảm thấy muốn liên thủ cùng phủ Hộ Quốc Công.

"Phủ Hộ Quốc Công cùng Tô gia là thông gia, lôi kéo phủ Hộ Quốc Công, cũng chẳng khác nào là lôi kéo phủ Trấn Bắc Hầu, cho dù Vệ gia thật sự có dị tâm, ngày khác cũng không đủ vì sợi" Tiêu Trọng Hoa không nói gì.

Nhàn phi nói với ngoài cửa: "Phùng Thắng."

Một thái giám hơn ba mươi tuổi khom người đi vào: "Có nô tài."

Nhàn phi thản nhiên phân phó: "em đôi xích kim bộ trong khố phòng ta đưa qua cho Tần tiểu thư, nói là lễ vật Tam điện hạ chuẩn bị cho nàng."

Phùng Thắng đáp: "Vâng.'...

Từ trong cung đi ra, Tiêu Trọng Hoa ngôi xe ngựa trở về phủ đệ của mình.

Lúc đi ngang qua một gian tú lâu, hắn ta lơ đãng vén rèm, ngoài ý muốn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

"Là nàng?”

"Nàng ấy đến kinh thành?"

Tô Tiểu Tiểu lấy cho người nhà đặt may xiêm y, trả bạc, ôm xiêm y lên xe ngựa của Tô Mạch.

Ánh mắt Tiêu Trọng Hoa hơi ngưng tụ: "Phủ Trấn Bắc Hầu?"

"Kế tiếp đi nơi nào?" Trên xe ngựa, Tô Mạch hỏi Tô Tiểu Tiểu.

Tô Tiểu Tiểu nói: "Đi xem tổ phụ ngươi, lượng thuốc của ông ấy hẳn là muốn điều chỉnh."...

Thư phòng.

Hai mắt Tân Thương Lan như đuốc nhìn Tần Triệt, con người này ông ấy nuôi hai mươi năm "Nhi tử".

Hắn ta lừa trời qua biển lấy đi tất cả thuộc về Tô Thừa, yên tâm thoải mái trải qua cuộc sống trên người, còn được thụ phong Hộ Quốc Công.

"Ngươi rốt cuộc là ai? Năm đó vì sao cầm ngọc bội của Hoa Âm, tới cửa giả mạo là nhi tử của ta?"

"Phụ thân, người là từ nơi nào nghe được lời đồn, cho rằng ta là giả mạo? Ta làm sao có thể giả mạo được? Ta chính là Tân Triệt! Là do người thân sinh cốt nhục!"
Bình Luận (0)
Comment