Chương 596: Đối Đâu Với Nhân Chứng 1
Chương 596: Đối Đâu Với Nhân Chứng 1Chương 596: Đối Đâu Với Nhân Chứng 1
Hai ông cháu bọn họ lảo đảo ra khỏi phủ, đang chuẩn bị hỏi đường để xem thử có thể tìm một thương đội phù hợp để cùng trở về hay không.
Hai người chưa đi được mấy bước liên bị một chiếc xe ngựa ngăn lại.
Một khắc sau, cả hai người đều bị bắt ép đưa đến một quán rượu.
Hai người họ bước vào cánh trái ở cuối hành lang.
Đứng bên trong là một nam nhân đội mũ tre, khuôn mặt bị che kín, không nhìn rõ đường nét, chỉ lộ ra chiếc cằm hơi cong lạnh lùng.
Phía sau nam nhân là một màn tranh non nước.
Hai người họ chưa từng đi để nhìn thấy thế giới rộng lớn ra sao, cho rằng nam nhân đội mũ tre kia mới là người có thể đưa ra quyết định.
Tô lão gia tử hoảng sợ hỏi: "Xin hỏi ngài, tại sao ngài lại đưa hai ông cháu chúng tôi đến đây, hẳn là có chuyện gì?"
Lúc này, Tô lão gia tử nào còn chút dấu vết của sự lạnh lùng và thanh cao mà ông ta từng có?
Tất cả các phương diện đều đã bị ép đến không còn gì để giấu giếm.
Nam nhân đội mũ tre không ai khác chính là Từ Khánh, bạn tâm giao của Tần Giang.
Từ Khánh nhìn hai người một cách cẩn thận và nói: "Các ngươi đều đến từ thôn Hạnh Hoa ở Thanh Châu phải không?"
Lão Tô gia tử hơi cúi đầu: "Vâng, vâng."
Tô Đại Lang đỡ lấy tổ phụ, lòng cảm thấy có chút bối rối và bất an.
Từ Khánh lạnh lùng hỏi: "Là người của Phủ Trấn Bắc Hầu mang các ngươi về kinh sao?"
Tô Đại Lang nhìn tổ phụ, băn khoăn không biết có nên trả lời hay không.
Tô lão gia tử nói: "Ừ."
Từ Khánh lại hỏi: "Ông họ Tô?"
Tô lão gia tử nói: "... Ừ"
Sau đó Từ Khánh lại hỏi: "Có bao nhiêu gia đình họ Tô sống ở thôn các ngươi?"
Tô lão gia tử thành thật trả lời: "Hai gia đình. Gia đình Lão Tô Gia của chúng tôi đã sống ở thôn Hạnh Hoa qua nhiều đời rồi, còn có một gia đình Tiểu Tô Gia mới chuyển đến làng hơn mười năm trước.
Từ Khánh chớp mắt, mở bức chân dung trong tay ra: "Ông có biết nam nhân này không?"
Tô lão gia tử nhìn bức chân dung và ngập ngừng. Từ Khánh trầm giọng nói: 'Muốn sống sót thì thành thật nói cho ta biết. Ông có biết hắn hay không?”
Tô Đại Lang sợ hãi và nhanh chóng nói: "Tôi biết ông ta. Ông ta tên là Tô Thừa, là người nhà Tiểu Tô Gia."
Từ Khánh lại lấy ra hai bức chân dung khác: "Bức nào là con gái của ông ta?"
Tô lão gia tử giơ tay chỉ: "Người mập hơn."
Không có câu trả lời nào sai.
Hai bức chân dung Từ Khánh cầm trên tay là một bức chân dung của Tô Tiểu Tiểu và bức còn lại là một bức tranh tùy tiện được lấy ra.
“Tên nàng ta là gì?”
Tô Đại Lang rụt cổ: "Tô, Tô Đại Nha."
Từ Khánh nói: "Nàng ta có chồng rồi?"
Tô Đại Lang kinh ngạc: "Ý của ngài là Vệ Tiểu Lang tiên sinh?"
Từ Khánh không thể nào trả lời được câu hỏi của hắn, ngạo mạn hỏi: "Hắn làm sao có thể thành hôn với Tô Đại Nha?”
Tô Đại Lang thì thầm: "Hắn ta à... hắn được Tô Thừa đón về. Tô Đại Nha sai người phá bỏ hôn ước, Tô Thừa đi vào trong thôn để tìm rể, ông ta không tìm được ai, cho nên ông ta đã nhặt hắn từ ven đường về."
Thành thật mà nói, lúc đầu họ không biết Vệ Đình được Tô Thừa đón hay Tô Thừa đến ngôi làng nào đó để bắt cóc hắn ta.
Chỉ sau khi Vệ Tiểu Lang Quân đi dạo ở khắp thôn thì mọi người mới phát hiện ra.
"Nguy Tiểu Lang Quân bị thương nặng, hẳn là đồng ý mối hôn sự này là để báo đáp ân tình của ông ta..."
Từ Khánh ậm ừ, mở ba cuộn giấy trên bàn ra: "Trong những bức chân dung này, bức chân dung nào là Ngụy Tiểu Lang Quân?"