Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 618 - Chuong 623: Gap Lai Canh Dich 2

Chuong 623: Gap Lai Canh Dich 2 Chuong 623: Gap Lai Canh Dich 2Chuong 623: Gap Lai Canh Dich 2

Nàng ay trước nhất không phải quan tâm đến vải dệt của mình, mà là nhìn về phía hai vị khách nhân: “Các ngươi không có việc gì chứ?”

Tô Tiểu Tiểu quay đầu nhìn về phía huyền y thiếu niên giúp mình chặn kệ hàng cùng vải dệt, ngoài ý muốn nói: "Cảnh Dịch? Sao ngươi lại tới đây? Có bị thương hay không?"

"Không có." Cảnh Dịch đẩy kệ hàng ra sau để ổn định lại: "Ngươi thì sao?"

Tô Tiểu Tiểu nhìn sau lưng hắn ta: "Dau được ngươi cản lại rồi, ta không sao."

Xác định hai người không sao, lão bản nương thở phào một hơi, gọi tiểu nhị kia ra mắng cho một trận, vừa mắng vừa ngồi xổm xuống tự mình thu dọn đống hỗn độn rơi đầy trên đất.

Ban nãy lúc Tô Tiểu Tiểu đỡ kệ hàng, yếm đã rơi trên mặt đất, lúc này nàng khom người đi nhặt yếm.

"Để ta"

Cảnh Dịch nói.

Cảnh Dịch cũng không biết chất liệu hồng hào mềm mại này là cái gì, cầm lên mới phát hiện là yếm.

Khuôn mặt ngây ngô tuấn tú của hắn ta đỏ bừng tới tận mang tai.

Tô Tiểu Tiểu không nhịn được đỡ lấy kệ hàng bật cười.

Lão bản nương vốn dĩ đã nói tặng nàng ba kiện, lại xảy ra chuyện kệ hàng, một hơi tặng nàng năm kiện, một phân tiền cũng không phải trả.

Ngoài ra, Tô Tiểu Tiểu còn mua cho ba nhóc con mấy đôi giày vải.

Cái làn nhỏ tràn đầy đồ.

"Thiếu chút nữa thì quên, Nhị Cẩu đi học, ở nhà cũng phải chuẩn bị một bộ giấy và bút mực mới.'

Nàng lại đi mua văn phòng tứ bảo.

Cảnh Dịch cầm làn giúp nàng.

Tô Tiểu Tiểu chỉ quần quay đầu lại là có thể thấy được khuôn mặt cao lãnh tuấn tú.

Trước đấy Tô Tiểu Tiểu cảm thấy tính tình của Cảnh Dịch và Vệ Đình rất giống nhau, sau này phát hiện cũng không phải như thế.

Sự cao lãnh của Vệ Đình mang theo một tia bừa bãi cùng không kiêm chế được, còn sự cao lãnh của Cảnh Dịch có phần hơi ngốc nghếch.

Tô Tiểu Tiểu xoa xoa tay nhỏ.

Tiểu chính thái đáng yêu, muốn véo. Tô Tiểu Tiểu không biết được là Cảnh Dịch ở trước mặt nàng mới có thể lộ ra vẻ mặt thiên nhiên ngây ngốc như vậy.

Trong ngõ nhỏ, Ô Mộc cùng Bạch Trạch không gần không xa theo sát tiểu hầu gia nhà mình.

Ô Mộc sờ sờ lên khuôn mặt chữ quốc của chính mình, vô cùng buồn bực nói: "Tiểu hầu gia có chuyện gì thế? Sao lại ngoan ngoãn như vậy?"

Hắn ta cảm giác chính mình sắp không nhận ra tiểu hầu gia nữa rồi!

Ô Mộc hỏi: 'Lần đầu tiên tiểu hầu gia giết người là năm bao nhiêu tuổi ấy nhỉ?"

Bạch Trạch đáp: Mười ba."

Lúc hộ giá Tiêu Trọng Hoa, một đao chém đứt đầu sơn phi.

Văn thần Cảnh gia, xuất ra một vị tướng tài.

Trong lòng Cảnh Dịch ôm đầy đồ, không hề có một tia thiếu kiên nhẫn.

Tô Tiểu Tiểu mua đồ ăn xong.

Cảnh Dịch tiễn nàng về nhà, đồ vật được đặt ngay ngắn ở trên bàn.

"Cái này suýt chút nữa thì quên trả cho ngươi.

Tô Tiểu Tiểu lấy một chiếc khăn tay sạch sẽ từ trong túi ra: "Ta đã giặt sạch rồi."

Chiếc khăn tay này là cái mà lần trước cứu người ở trên thuyền, Cảnh Dịch đã đưa cho nàng.

Cảnh Dịch hỏi: "Ngươi vẫn luôn mang theo bên mình sao?"

Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Ta cứ nghĩ là nhỡ may ngày nào đó gặp được ngươi, có thể trả lại cho ngươi.”

"Kỳ thật không cần trả." Cảnh Dịch nhỏ giọng nói.

Hắn ta nhận lấy, trên chiếc khăn có mùi hương xà phòng thoang thoảng mùi xà phòng thơm nhẹ, mùi hương giống như trên người nàng.

Hắn ta nhận lấy chiếc khăn.

Tô Tiểu Tiểu lại cầm một hộp bánh bơ trứng sữa cùng một hộp bánh nhân táo đưa cho hắn 1a.

Từ trong ngõ nhỏ đi ra, Cảnh Dịch đụng phải xe ngựa của Tiêu Trọng Hoa.

Hắn ta dừng một chút, ngồi lên xe ngựa.

Huệ An công chúa cũng ở đó.
Bình Luận (0)
Comment