Chuong 636: Ban Linh Cua Tieu Tieu 3
Chuong 636: Ban Linh Cua Tieu Tieu 3Chuong 636: Ban Linh Cua Tieu Tieu 3
Người này ngay cả luật chơi cờ còn không biết, xem ra nàng ta tám phần chính là mèo mù đánh chuột chết rồi.
Hai người tiếp tục chơi cờ.
Mỗi lần Hồng tiểu thư tưởng chừng như sắp thắng thì Tô Tiểu Tiểu lại có thể đột phá.
Càng ngày càng có nhiêu ván cờ được kết thúc với người thắng kẻ thua, cuối cùng chỉ còn lại bàn của nàng và bàn cờ của Tân Yên Nhiên với thiên kim Lãnh gia.
Việc hai người không thể phân biệt được người thắng cuộc là chuyện bình thường, dù sao họ cũng đều là cao thủ chơi cờ.
Nhưng nàng ta đang đối đầu với một nha đầu lớn lên ở nông thôn đấy!
"Này Hồng tiểu thư, sao ngươi còn chưa chơi xong?"
"Nàng ta thậm chí còn không thể đánh bại một thôn nữ nhỏ có phải không? Lúc ta nghe nói nàng chơi cờ không giỏi thì ta còn không tin 一一"
"Suyt, ngươi nhỏ tiếng lại đi, người ta chính là thiên kim đích thực của Tần gia, Hồng tiểu thư không thắng được cũng không có gì lạ..."
Tiếng xì xào mỉa mai của mọi người truyền vào tai Hồng tiểu thư từng chữ mội.
Nàng ta tức giận chỉ vào mặt Tô Tiểu Tiểu nói: "Ngươi đã vi phạm luật chơi!"
Tô Tiểu Tiểu vẻ mặt khó hiểu: "Ta đã vi phạm luật gì?"
Hồng tiểu thư nói: "Sao ngươi lại được phép ăn vặt!"
Tô Tiểu Tiểu nhìn thái giám phụ trách và hỏi: "Ở đây các ngươi có quy định cấm ăn không?"
Thái giám: "Ơ... không có”
Chủ yếu là không ai nghĩ là sẽ có người mang đồ đến đây ngồi ăn ——
Bên kia, Tân Yên Nhiên cùng thiên kim Lãnh gia đã phân định thắng bại.
Tần Yên Nhiên thắng suýt soát, quân cờ chiếm quá nửa bàn cờ.
Hai người đứng dậy và cúi chào nhau.
Chỉ còn lại Hồng tiểu thư và Tô Tiểu Tiểu.
Hồng tiểu thư lo lắng đến toát mồ hôi lạnh.
Bởi vì sau đó nàng phát hiện ra, tưởng chừng như mình đang thắng thế nhưng thực chất lại đang bị ăn đến hết quân.
Tại sao lại có thể như vậy?
Không phải nha đầu này không biết chơi cờ sao?
Tại sao vẫn có thể —— Tô Tiểu Tiểu cầm quân đen lên rồi cẩn thận hạ vị trí của nó trên bàn cờ.
Ánh mắt Hồng tiểu thư dán chặt vào chỗ sơ hở của chính mình, toát mồ hôi lạnh.
Đừng đặt xuống đó, đừng đặt xuống đó.....
Quân đen của Tô Tiểu Tiểu dừng lại ở ngay phía trên ô đó.
Hồng tiểu thư gần như ngất đi.
"Ô này!"
Tô Tiểu Tiểu dừng lại rồi đặt ở ô bên cạnh.
Hồng tiểu thư đột nhiên lấy lại sức và thay đổi tình thế của mình bằng một quân cờ trắng!
"Cờ trắng, thắng."
Hồng tiểu thư hít một hơi dài.
Đến đây, vòng khảo hạch cuối cùng đã kết thúc.
Các cao thủ cờ vây lần lượt rời đi.
Bọn họ chủ yếu chỉ đến chỉ để xem trận đấu giữa Tần Yên Nhiên và thiên kim Lãnh gia, không để ý tới những ván cờ khác, đặc biệt là ván cờ của Tô Tiểu Tiểu và Hồng tiểu thư.
Khi đi ngang qua ván cờ của hai người, một vị tiến sĩ vô tình liếc nhìn.
Đến lúc nhìn lại lần thứ hai, thái giám đã cất bàn cờ đi.
"Có chuyện gì vậy?" người tiến sĩ đi cùng hắn hỏi.
Tiến sĩ nói: "A, vừa nãy... hình như ta đã nhìn thấy một ván cờ khó lường."
Người đi cùng liên quay sang hỏi thái giám: "Vừa rồi ai đã chơi cờ ở đây?"
Thái giám đáp: "Hồng tiểu thư và Tô tiểu thư ạ?"
Người đi cùng hỏi: "Tô tiểu thư là ai?"
Thái giám nói: "Thiên kim phủ Hộ quốc công lớn lên trong dân gian, chưa bái tổ tiên nên nên vẫn còn dùng tên ở nông thôn”.
Người đi cùng liên quay sang nhìn tiến sĩ và cười nói: "Có phải ngươi đã nhìn nhâm không? Ta chưa bao giờ nghe nói rằng Hồng tiểu thư là một kỳ thủ xuất sắc."
Còn không nói đến thiên kim quê mùa.
Tiến sĩ là cao thủ chơi cờ kia liên gật đầu: "Có lẽ là vậy đi."
Ngay cả hắn cũng không thể đảm bảo rằng mình có thể thắng một ván cờ như vậy.
(*) Bật bông là một trong những biện pháp làm tơi sợi bông. Cung bật bông là một dụng cụ thô sơ nhưng không kém phần tinh tế. Cần cung được làm từ gỗ xoan đào, có chiều dài 2m.
(*) Nguyên văn là "Kim sừng, ngân biên, cỏ bụng” - một nguyên tắc chơi cờ vây.