Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 640 - Chương 645: Thử Nghiệm Thuốc 2

Chương 645: Thử Nghiệm Thuốc 2 Chương 645: Thử Nghiệm Thuốc 2Chương 645: Thử Nghiệm Thuốc 2

Lúc trở lại ngõ Lê Hoa, Vệ Đình hỏi Uất Trì Tu xem xung quanh có ai khả nghi không.

"Không có." Uất Trì Tu lắc đầu.

Hắn ta ở đây canh gác cho đám hài tử nên cực kỳ cảnh giác, hơi thở của người có võ thuật cũng không thể thoát khỏi cảm giác của hắn.

Vẻ mặt Vệ Đình tươi tỉnh lên một chút, xem ra ngõ Lê Hoa tạm thời đã an toàn.

Đám sát thủ đêm nay tám chính phần là nhằm vào hắn mà đến.

Ngẫm lại cũng đúng, nàng cũng không có thù oán gì với bất kỳ ai trong kinh thành, nếu có kẻ nào không ưa nàng thì đó chắc là vì nàng có địa vị là trưởng nữ Tần gia mà thôi.

Cái danh kẻ thù không đội trời chung của Tần gia chính là do Vệ gia gánh vác, nhưng nếu là người do Vệ gia phái tới, sẽ không dám bất chấp đối phó với hắn.

Kẻ đáng nghi tiếp theo là Tần Giang, nhưng trước mắt kẻ chủ mưu là Tần Giang có khả năng không cao.

Nếu Tần Giang thật sự muốn giở trò bẩn thỉu, người đầu tiên hắn nên đối phó chính là Tô Nhị Cẩu.

Không phải là kẻ nào có nữ nhi được Tam hoàng tử tuyển làm phi thì sẽ có được binh quyền, mà là kẻ nào có binh quyền thì nữ nhi của kẻ đó sẽ được làm hoàng tử phi.

Ý nghĩ này thoáng hiện lên trong đầu, Vệ Đình khẽ cau mày.

"Hôm nay nàng đã vào cung sao?" Hắn hỏi Tô Tiểu Tiểu.

Tô Tiểu Tiểu: "Đúng vậy."

Một tia hàn ý lóe lên trong mắt Vệ Đình.

Họ không nhằm vào Tô Tiểu Tiểu.

Mà là dù Cảnh Hiên Đế biết Tô Tiểu Tiểu đã thành hôn ở quê, nhưng vẫn không từ bỏ ý định đối với nàng.

Làm thư đồng của công chúa?

A.

Tô Tiểu Tiểu mở hộp sơ cứu: "Tay của ngươi bị thương, lại đây để ta xử lý vết thương."

Vệ Đình nhìn mu bàn tay của hắn: "Không cần."

Chỉ là một vết xước nhỏ thôi.

Cho dù là Đại Hổ, Nhị Hổ hay Tiểu Hổ bị thương ở mức độ này cũng không cần phải chữa trị.

"Không được, nhất định phải làm sạch rồi băng bó!" thái độ của Tô Tiểu Tiểu cực kỳ kiên quyết. Vệ Đình nhìn nha đầu bướng binh kia, lại nhìn vết thương gần như khó có thể coi là thương tích trên mu bàn tay, trong lòng cảm thấy mềm mại.

Nha đầu này... quan tâm đến hắn nhiều như vậy sao?

Hắn đưa bàn tay ra về phía nàng rồi nói: "Vậy thì nàng làm nhanh lên."

Sơ cứu chậm thêm tý nữa thì có khi vết thương cũng tự khép miệng lại luôn rồi.

Tô Tiểu Tiểu lấy thuốc mỡ mới lấy được từ hiệu thuốc ra, nhúng một ít bông gòn vào rồi bôi đều lên mu bàn tay Vệ Đình.

Vệ Đình nhìn khối đen nhớp nháp trên tay, vẻ mặt có chút khó diễn tả.

Nhưng nghĩ đến sự quan tâm của nàng, hắn đành nhẫn nhịn không phàn nàn.

"Cảm giác như thế nào?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

Vệ Đình sờ sờ một hồi, nói: "Có chút lạnh."

"Sau đó thì sao?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

"Không còn nữa.' Vệ Đình nói.

Tô Tiểu Tiểu để thuốc mỡ ở trên tay một lúc rồi lấy tăm bông mới lau sạch thuốc mỡ.

"Hả? Nó không có tác dụng à?”

Nó cũng chỉ giống như thuốc bôi ngoài da bình thường!

Tô Tiểu Tiểu như có điều suy nghĩ sờ sờ cằm: "Không phải là sẽ có tác dụng trị liệu vết thương sao?”

Vệ Đình kỳ quái hỏi: "Chinh nàng điều chế thuốc còn không biết tác dụng của thuốc là gì sao?"

Tô Tiểu Tiểu buông tay: "Không rõ ràng lắm."

Đây không phải do nàng tự điều chế mà là hiệu thuốc đưa cho nàng nha.

Lòng cảm động đang sôi trào của Vệ Đình bị dội một gáo nước lạnh.

Hắn lạnh lùng nhìn về phía người nào đó, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Vậy là nàng chỉ đang thử thuốc trên người của ta thôi à?"

Tô Tiểu Tiểu chớp mắt rồi phất phất tay với Vệ Đình: "Tạm biệtI". . .
Bình Luận (0)
Comment