Chương 651: Đại Lão Sủng Ai 1
Chương 651: Đại Lão Sủng Ai 1Chương 651: Đại Lão Sủng Ai 1
Bởi vì hôm qua nàng ấy đã cho cô nương này mượn kiệu ngồi chung sao?
Lại nói tiếp, nha đầu này đúng thật rất đáng thương.
Dù sao nàng cũng là công chúa của một quốc gia, dù người ta có chê bai sau lưng nàng thế nào, thì bên ngoài cũng không ai dám đắc tội với nàng.
Không giống như tiểu nha đầu này, người đã bị nhiều thái giám bắt nạt vào ngày đầu vào cung——
Việc nàng ta đến để tìm kiếm sự bảo hộ từ mình là điều hợp lý.
Công chúa Tĩnh Ninh vốn dĩ thiếu bằng hữu, tự động tưởng tượng ra rất nhiều kịch bản nội tâm của Tô Tiểu Tiểu.
Các thiên kim khác đang đợi cảnh Tô Tiểu Tiểu bị giáo huấn liền trơ mắt ra nhìn công chúa Tĩnh Ninh ngồi xuống bên cạnh Tô Tiểu Tiểu.
Không có chút giận dữ nào cả.
Mọi người đều choáng váng.
Phu tử bước vào với một cuốn sách.
Công chúa Tĩnh Ninh bình tĩnh mở cuốn sách trên bàn: "Bổn điện hạ đồng ý rồi."
Tô Tiểu Tiểu có vẻ bối rối.
Đồng ý cái gì?
Nàng ấy đang nói chuyện một mình à?
Sáng sớm an lành?
Buổi sáng là lớp luận ngữ và lớp thư pháp, phu tử họ Giang, đến từ Hàn Lâm Viện, năm nay bốn mươi có hai, là quan Hàn Lâm khá có tư lịch.
Sau khi ông ấy vào phòng học, tất cả học sinh, bao gồm hai vị công chúa ở bên trong, đứng dậy hành lễ với ông ấy.
Tô Tiểu Tiểu lần đầu tiên hành lễ kiểu học sinh, dựa theo công chúa Tĩnh Ninh bên cạnh hồ lô họa gáo.
Tĩnh Ninh công chúa: Nàng hành lễ đều đang nhìn ta.
Sau khi Giang phu tử ý bảo mọi người ngồi xuống, bắt đầu chính thức giảng bài.
Tô Tiểu Tiểu điêu kiện ngoại hình đặc thù, hơn nữa nàng ngôi ở đầu tiên, nên có vẻ đặc biệt bắt mắt.
Giang phu tử nhìn lướt qua nàng, phát hiện mặt bàn nàng rỗng tuếch.
Giang phu tử nhíu mày lại: “Sách của ngươi đâu?” Tô Tiểu Tiểu nhìn khắp nơi.
Trên bàn mỗi người đều để một quyển luận ngữ, trừ nàng ra.
Nàng nói: 'Không ai phát cho ta."
Nhóm thiên kim phụt cười.
Giang phu tử nhíu mày nói: "Sách là chính mình mang! Không ai nói cho ngươi phải mang sách sao?"
"Không có." Tô Tiểu Tiểu đúng sự thật nói.
Hôm qua ma ma giáo tập xác thật cũng chưa nói gì.
"Nói bậy!" Giang phu tử không tin, ông ấy và vài vị phu tử khác đã sớm báo lên đồ vật cần chuẩn bị vào hôm qua, đều có quan viên Lễ Bộ và Nội Vụ Phủ bàn bạc, lại nhìn thiên kim khác đều chuẩn bị, có thể thấy được là có nhận được thông báo.
Quên mang thì quên mang, lại tìm cho chính mình cái cớ cho qua này.
Nháy mắt ấn tượng của Giang phu tử với vị tân sinh này đã mất.
"Dùng của ta đi." Công chúa Tĩnh Ninh hào phóng đặt sách của mình ở giữa hai người.
Nếu người khác làm như vậy, Giang phu tử sớm đã dạy dỗ —— ngươi có năng lực, ngươi bằng hữu đoàn kết, vậy ngươi đi thay nàng mặc quần áo ăn cơm đi!
Nhưng đối phương là công chúa.
Giang phu tử nuốt xuống ngọn lửa trong lòng: "Bắt đầu đi học."
Nghĩ đến cái gì đó, ông ấy đột nhiên hỏi nói: "Vị nào là Tô tiểu thư?"
Tô Tiểu Tiểu yên lặng giơ tay béo lên: "Ta."
Giang phu tử: "..."
Hôm nay Giang phu tử dạy chính là [Luận Ngữ] [Lý Nhân Thiên].
"Khổng tử viết: Ở nơi có nhân đức là tốt đẹp, sống nơi thiếu nhân đức sao gọi là hiểu biết? Khổng tử nói: Kẻ bất nhân không ở lâu cảnh cùng khốn được, cũng không thể ở lâu nơi sung sướng được. Người có nhân yên tâm sống làm điều nhân, người hiểu biết làm lợi cho đức nhân. Khổng tử viết: Nếu quyết chí thực hành đức nhân thì không làm điều ác."
"Vị học sinh nào biết câu tiếp theo là cái gì?"
Ông ấy nói, ánh mắt dừng ở trên mặt công chúa Huệ An ham học hỏi như khát.
"Công chúa Huệ An, mời ngươi tới nói.'
"A2"
Công chúa Huệ An sửng sốt.