Chương 669: Chân Tướng Năm Đó 4
Chương 669: Chân Tướng Năm Đó 4Chương 669: Chân Tướng Năm Đó 4
Lão hầu gia đau lòng muốn chết, trên mặt không dám biểu lộ, vẫn hung hăng dạy dỗ ông.
Trừ vết tím kia, cổ tay của ông không xuất hiện bất kì không khoẻ gì.
"Cường độ huấn luyện cao như vậy cũng không đau sao?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Không đau.' Tô Thừa nói.
Cho nữ nhi xem vết bầm, đó là khoe khoang một chút, cũng không có ý tứ thật sự để nữ nhi lo lắng.
Tô Thừa nhìn đồng cỏ: "A? Nữ tế và Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ đâu? Không đến chung với các con sao?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Không có, Vệ Đình dẫn bọn họ đi học."
Vốn Tô Tiểu Tiểu cũng là tính dẫn ba tiểu gia hỏa lại đây, vừa đến cửa nhà Lăng Vân đụng phải Úy Trì Tu.
Vệ lão thái quân nhớ tiểu gia hỏa, Úy Trì Tu tới đưa ba hài tử qua để Vệ lão thái quân nhìn một cái.
Tự nhiên Tô Tiểu Tiểu không ý kiến.
Chẳng qua, nếu nói là đón về nhà Vệ Đình, Tô lão phụ thân nhất định sẽ hỏi, nữ tế có người nhà sao? Vậy nhanh gặp một chút?
Hiện giờ quan hệ hai nhà này như nước với lửa, vẫn là đừng để cho phụ thân nàng đi Vệ gia chịu chết.
"Lần sau con dẫn bọn họ lại đây." Tô Tiểu Tiểu tách đề tài ra: "Phụ thân, thuốc lúc trước ăn hết rồi sao?"
Tô Thừa nói: "Trước khi tới trại nuôi ngựa mới vừa uống hết."
Tô Tiểu Tiểu lấy bình thuốc nhỏ trong giỏ tre ra: "Chỗ con còn có một lọ, người nhớ rõ ăn."
Tô Thừa xua tay: "Ta đã không đau, thuốc này rất đắt, con giữ lại đi."
Tô Tiểu Tiểu kiên trì nói: "Chính là cho phụ thân."
Nàng cảm thấy, tráng cốt hạt trong dược phòng khoa học công nghệ không chỉ là có công hiệu chữa thương, cũng có thể ở trên thân thể cường kiện hiện trình độ cực đại, phụ thân nàng có thể thừa nhận huấn luyện cường độ cấp cao như thế, nói vậy cũng nhất định có quan hệ.
Tô Thừa không lay chuyển được nữ nhi, nhận lấy thuốc.
"Tiểu Xuyên."
Ông vẫy tay.
Một gã sai vặt chạy chậm lên. Tô Thừa do dự một chút: "Thôi, ta tự mình câm”"
Thuốc khuê nữ đưa, ông cầm thì tốt hơn.
Tô Thừa phát hiện khuê nữ lại gây, nhi tử lại cao.
Ông lại hỏi tình huống của nữ tế và ba tiểu ngoại tôn, biết được tất cả mọi người đều mạnh khỏe, ông thoáng yên lòng.
"Nhị cẩu, đệ trò chuyện với phụ thân trước, ta đi ra ngoài một chút."
Nàng muốn đi tìm Tần Thương Lan.
Tần Thương Lan đang ở chải lông ngựa trên mặt cỏ.
Tuy ông ấy là lão hộ quốc công, thật sự ông ấy thích tự tay làm lấy.
Nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu, ông ấy rất vui vẻ.
Mà khi Tô Tiểu Tiểu nói ý đồ đến, tươi cười của ông lại phai nhạt xuống.
"Vì sao ngươi đột nhiên hỏi cái này?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Không phải đột nhiên, đã sớm muốn hỏi, vẫn luôn không có cơ hội."
Tần Thương Lan ý vị hỏi: "Tiểu tử Vệ gia rót canh mê hồn gì cho ngươi?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Không liên quan đến hắn, là ta chính mình muốn biết. Nếu ngươi không tiện nói, vậy ta chưa từng đến."
Thấy đều thấy, sao có thể xem ngươi chưa từng đến?
Bộ dáng Tiểu nha đầu quay đầu đi, cực kỳ giống Tô Hoa Âm lúc trước.
Tô Hoa Âm luôn dùng một chiêu này, lần nào cũng đúng.
Ông ấy biết, nhưng ông ấy chính là cam tâm tình nguyện nhảy vào trong.
“Ngươi đứng lại!
Ông ấy không hề có biện pháp với Hoa Âm, với tiểu nha đầu này cũng không có cách.
Ông hỏi: "Chuyện năm đó, ngươi nghe nói bao nhiêu?"
Tô Tiểu Tiểu xoay người lại, lại nhìn về phía ông ấy lân nữa nói: "Cũng không nhiều, chính là, Võ An Quân bị đại quân Bắc Yến vây khốn, phái người cải trang giả dạng đi ra ngoài, tìm ngươi tiếp viện, ngươi từ chối."
Tần Thương Lan gật đầu: "Không sai, xác thật có việc này."
Tô Tiểu Tiểu có chút ngoài ý muốn: "Vì sao từ chối xuất binh?"