Chuong 676: Cong Lao 4
Chuong 676: Cong Lao 4Chuong 676: Cong Lao 4
"Chuyện của Hồ thái y ngươi không cần quá để ở trong lòng, phụ hoàng đã sớm muốn ông ấy vào Viện Phán làm, chuyện lần này chỉ là tiến độ nhanh hơn mà thôi."
Tô Tiểu Tiểu không rõ nguyên do nhìn nàng ấy.
Công chúa Tĩnh Ninh càng tự trách trong lòng, rõ ràng công lao bị đoạt, nha đầu này lại cũng không dám nói một tiếng oan ức.
A, đây là tiểu đáng thương gì?
"Thuốc của ngươi... Hiệu quả rất tốt."
Đây là lời nói thật, hôm nay đi cung học, nàng chỉ đeo khăn che mặt, không đeo trang sức, toàn bộ cái trán lộ ra, đôi mắt Huệ An đều trợn tròn, không dự đoán được nàng ấy có thể đỡ nhiêu như vậy trong một đêm.
Tô Tiểu Tiểu nhìn vết sẹo trên mặt nàng ấy tiêu giảm rất nhiều hơn hôm qua.
A, thì ra bình thuốc mỡ đen nhão dính dính kia, là công hiệu này.
Công chúa Tĩnh Ninh lại nói: "Điểm tâm ngày hôm qua ta không ăn, phụ hoàng ta ăn."
Tô Tiểu Tiểu a một tiếng: "Vậy ngày mai ta lại mang cho người một hộp."
Điểm tâm hay không điểm tâm, công chúa Tĩnh Ninh cũng không để ý, chủ yếu là muốn cho tiểu nha đầu một cơ hội tiếp tục nịnh bợ mình.
Ăn cơm xong, công chúa Tĩnh Ninh trở về Khôn Ninh Cung nghỉ ngơi, Tô Tiểu Tiểu tự về Minh Nguyệt Hiên.
Đi đến nửa đường đã xảy ra một tiểu nhạc đệm.
Tô Tiểu Tiểu đi tắt vào đào viên, lại ngoài ý muốn đụng phải Thái hoàng thái hậu nhàn ngồi ở đào viên.
Thái hoàng thái hậu một bộ cung trang màu tím cao quý, búi tóc bách hợp, cài trâm lộng lẫy liễm diễm màu tím, trang phục xinh đẹp như thế, ở cả vườn xuân sắc lại ngồi ra một luồng tiên khí không dính khói lửa phàm tục.
Cách đó không xa, có hai ba cung nhân cầm theo rổ hái hoa đào.
Bà ấy lắng lặng mà xem sách.
Trong tầm tay là mấy quyển kinh Phật.
Bà ấy đang nhìn, hẳn cũng là kinh Phật.
Bà ấy nhìn hết sức chăm chú, không lưu ý đã có người lại đây.
Tô Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm mặt mày của bà ấy có ba phần tương tự Lê nữ sĩ.
Lê nữ sĩ là không xem kinh Phật, thậm chí bà đều không thích đọc sách. Bà ấy chỉ là tinh anh ở trước màn ảnh, đóng gói mình thành thương nghiệp hải ngoại đào tạo sâu trở về mà thôi.
Lê nữ sĩ lâu lâu ở trên mạng tuyên bố một bài thơ tài tình hơn người, kỳ thật là bởi vì bà ấy có đoàn đội tay bút chuyên nghiệp.
Hồi ức có quan hệ với Lê nữ sĩ đột nhiên lại rõ ràng lên.
Tỉ —
Hai tai Tô Tiểu Tiểu bắt giữ một tia động tĩnh mỏng manh, nháy mắt nàng thu hồi ý thức.
Lúc này, một con rắn độc phun lưỡi rắn, sột soạt mà đi tới bên chân Thái hoàng thái hậu.
Ran độc cắn xuống Thái hoàng thái hậu!
Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng, rút chủy thủ bên hông ra, ném về phía rắn độc!
Mũi đao cắm rắn độc ở trên mặt đất, cũng cắm ở phía trên làn váy Thái hoàng thái hậu ngồi rải xuống đất.
Tiếng bất ngờ xảy ra với lôi kéo khiến Thái hoàng thái hậu cả kinh, bà ấy quay đầu nhìn làn váy của mình, sợ tới mức cả người run lên!
Bà ấy hít khí lạnh, hô nhỏ một tiếng.
Cung nhân ngắt lấy hoa đào cách đó không xa vội vàng xoay người đi tới.
Khi bọn họ thấy rắn độc bị cắm ở trên làn váy Thái hoàng thái hậu, một đám sợ tới mức thét chói tai.
“Hộ giá! Hộ gial
"Bảo vệ Thái hoàng thái hậu!"
Mấy người ngoài miệng la hét bảo vệ, nhưng đối mặt với một con rắn độc lại căn bản bó tay không biện pháp, hoang mang rối loạn, hiện trường vô cùng loạn.
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh đi qua.
"Người nào?" Một cái thái giám lạnh giọng hỏi.
Tô Tiểu Tiểu liếc hắn ta một cái, đi vào trước mặt Thái hoàng thái hậu.