Chương 679: Đình Ca Vả Mặt 3
Chương 679: Đình Ca Vả Mặt 3Chương 679: Đình Ca Vả Mặt 3
Những người này biết hắn bí mật có thể đau người bao nhiêu sao?
Đương nhiên... Miệng là thiếu chút.
Nói đến miệng, Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ, lại nghĩ đến lời hắn nói với mình trước khi đi ban đêm hôm trước.
Hôm nay có tính lần sau không...
Tô Tiểu Tiểu theo bản năng sờ lên cánh môi của mình.
Công chúa Tĩnh Ninh giục ngựa dừng lại ở bên người nàng, hỏi: "Miệng ngươi làm sao vậy?"
"Không có gì.' Tô Tiểu Tiểu buông tay.
Vệ Đình dạy cưỡi ngựa bắn cung là không trộn lẫn, không coi bọn học sinh là công chúa hoặc nhóm thiên kim nuông chiều từ bé mà đối đãi, trên chiến trường cũng sẽ không bởi vì là nữ nhân mà được đối đãi đặc thù, dao mổ xuống không có nam nữ.
Ngay từ đầu công chúa Huệ An còn cảm thấy Vệ Đình tới dạy các nàng cưỡi ngựa bắn cung thật tốt, như vậy nàng ta có thể nhìn thấy Vệ Đình mỗi ngày.
Trước mắt nàng ta lại hận Vệ Đình chưa từng tới.
Tần Yên Nhiên là cưỡi ngựa từ nhỏ, nói thực ra nàng ta đều cảm giác được cố hết sức, nhưng mà nhìn lại Tô Tiểu Tiểu cách đó không xa, lại phát hiện hơi thở của đối phương không loạn.
Cũng đúng, nàng không đứng tấn, ngồi ở trên lưng ngựa có thể mệt bao nhiêu?
Nếu mình và nàng giống nhau, hơi thở nhất định còn ổn hơn nàng.
Lãnh Chỉ Nhược bên cạnh hơi thở phì phò.
Nàng ấy nâng tay áo lên lau mồ hôi, nhìn Tô Tiểu Tiểu luyện tập ở trại nuôi ngựa, đáy mắt xẹt qua một tia hoang mang.
Rốt cuộc đến tan học, nhóm thiên kim một đám eo đau lưng đau, cảm giác chân, cánh tay còn có mông tất cả đều không phải của mình.
Bởi vì đứng tấn bị phạt trì hoãn một ít canh giờ, chỉ luyện cưỡi ngựa, vẫn chưa học tập bắn tên.
Tần Yên Nhiên tự giác không can học, cũng tự giác hôm nay mất mặt mũi ở trước mặt Tô Tiểu Tiểu, muốn thông qua bắn tên tìm trở về.
Nàng ta đáp cung, dứt khoát lưu loát bắn tới cái cào, bắn trúng hồng tâm màu đỏ.
Nàng ta cong khóe môi lên.
Nhóm thiên kim bên cạnh nhìn ngây người.
Tần tiểu thư không phải người đi? Bị Vệ phu tử tàn phá một buổi trưa, lại còn có sức lực bắn tên? Còn bắn đến chuẩn như thết
Tần tiểu thư mỉm cười nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi ở nông thôn hẳn là chưa từng bắn cung đi? Muốn ta dạy cho ngươi hay không?"
Vệ Đình nhàn nhạt giục ngựa đi tới: "Tần tiểu thư bản lĩnh thật lớn, đều dám dạy đệ tử của ta."
"Vệ phu tử." Tân Yên Nhiên vội vàng xoay người, thi lễ học sinh.
Vệ Đình rút tên từ bao đựng cung nhân ôm, đầu ngón tay thon dài như ngọc nhẹ nhàng khảy khảy lông chim trên đuôi mũi tên.
Sau đó, hắn cũng không nhìn cái bia, cứ như vậy tùy tay vung lên.
Hưu một tiếng, mũi tên phá không mà đi, không nghiêng không lệch mà bắn trúng mũi tên Tần Yên Nhiên, từ đuôi chẻ đôi mũi tên, cũng vững vàng đâm ở chỗ hồng tâm.
Đầu óc Tần Yên Nhiên ong lên.
Người còn lại đều nổi da gà.
Cung không dùng, tay không bắn...
Lực đạo bao lớn, chính xác vạn vô nhất thất bao nhiêu?
Vệ Đình... Thật là đáng sợ.
Tần Yên Nhiên ở trước mặt hắn múa rìu qua mắt thợ, quả thực chính là tự rước lấy nhục!
Vệ Đình bắn chính là mũi tên của Tần Yên Nhiên sao?
Không, hắn bắn chính là mặt Tan Yên Nhiên!
Tần Yên Nhiên không biết mình rời khỏi đồng cỏ như thế nào.
Vệ Đình là tự chống lưng cho nha đầu kia sao?
Vì sao?
Đều là người Tần gia, nàng không nên bị Vệ Đình chán ghét giống mình sao?
Không đúng, nàng là thân tôn nữ của Tần Thương Lan, Vệ Đình hẳn là càng chán ghét nàng mới đúng.
Tần Yên Nhiên không nghĩ ra. ...
Mọi người trở lại phòng học thu thập sách vở.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Tô Tiểu Tiểu chậm rì rì, lại là một người cuối cùng thu dọn.