Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 680 - Chương 685: Tiểu Tiểu Khí Phách 3

Chương 685: Tiểu Tiểu Khí Phách 3 Chương 685: Tiểu Tiểu Khí Phách 3Chương 685: Tiểu Tiểu Khí Phách 3

"Đây... Có phải không tốt hay không? Cách vách chính là y quán... Ta có phải đoạt làm ăn hay không?”

"Nhân Tâm Đường đi mở y quán, cũng không đoạt làm ăn của hiệu thuốc sao?"

Phù lang trung á khẩu không trả lời được.

Tô Tiểu Tiểu đi qua nói với Lý Bảo Nhân: "Ngươi hẹn chủ nhân hiệu thuốc ra, chúng ta thương lượng qiá.....

Tô Tiểu Tiểu là tính tình sấm rền gió cuốn, hôm nay có thể giải quyết, tuyệt không kéo dài tới ngày mai.

Sau khi giết giá một canh giờ với chủ nhân hiệu thuốc, cuối cùng lấy sáu nghìn bán cửa hàng.

Tô Mạch cho tiền khám bệnh hai ngàn lượng, nàng cầm sáu phần, bốn phần khác là cho Phù lang trung, hơn nữa Vệ Đình cho ba ngàn lượng, trước khi đi Tô Ngọc Nương đưa cho nàng một ngàn lượng, lại kiếm được bạc nhiều ngày làm điểm tâm.

Tô Tiểu Tiểu tính xong: "Còn thiếu 600 lượng."

Phù lang trung không nói hai lời lấy tiền khám bệnh Tô Tiểu Tiểu phân cho hắn ta ra.

Tổng cộng 800 lượng, đưa cho Tô Tiểu Tiểu.

Ngay ở lúc hai bên muốn ký khế ước, đã xảy ra một tiểu nhạc đệm.

Tần Yên Nhiên tới.

Nàng ta là xuất hiện với thiên kim nhà Hồ viện phán Hồ Bích Vân, nàng ta liếc mắt một cái thấy Tô Tiểu Tiểu trong đại đường hiệu thuốc.

"Ta đi chào hỏi một cái." Nàng ta nói với Hồ Bích Vân.

Hồ Bích Vân nhíu mày lại, hai người ở cung học là đồng học, ngầm là cô chất, muốn chào hỏi cũng nên là Tô cô nương lại đây mới đúng.

Nông thôn đến, quả thật không hiểu quy củ.

Với vì sao Tô Tiểu Tiểu xuất hiện ở một gian hiệu thuốc đã đóng cửa, Hồ Bích Vân không có hứng thú.

"Cái gì? Các ngươi muốn mua gian cửa hàng này mở y quán?" Tần Yên Nhiên kinh ngạc.

"Vị cô nương này là ai?" Lý Bảo Nhân hỏi.

"Không thân." Tô Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói.

Nàng lấy bút, muốn ký tên ấn dấu tay.

Tần Yên Nhiên khuyên can nói: "Ngươi có biết mình đang làm cái gì hay không? Ngươi đừng câm bạc đại bá cho ngươi, ở bên ngoài tiêu bừa —" Phù lang trung nhíu mày lại.

Tô Tiểu Tiểu trào phúng mà nhìn Tần Yên Nhiên một cái: "Ngươi lại biết là người khác cho ta bạc?”

Tần Yên Nhiên hỏi lại: "Chẳng lẽ không phải sao? Chính ngươi có bạc chỗ nào?"

Phù lang trung là có tiếng tính tình tốt, nhưng mà giờ khắc này cũng không nhịn được có ba phần hỏa khí: "Tần tiểu thư, mời ngươi nói cẩn thận!"

Hắn ta tận mắt nhìn thấy tiểu nha đầu này bắt đầu từ bày quán vỉa hè, đi một bước đến hôm nay như thế nào.

Tất cả bạc của nàng đều là chính mình cực khổ kiếm!

Tần Yên Nhiên nói lời thấm thía: "Phù đại phu, ngươi trị bệnh cho lão hầu gia, ta thừa nhận y thuật của ngươi cao minh, nhưng ta vẫn xin khuyên ngươi một câu, đừng đi theo nàng hồ nháo.'

Cửa Hồ Bích Vân chậm rãi mở miệng: "Tần tiểu thư, ta thấy ngươi vẫn là đừng nói nữa, người ta căn bản không cảm kích, ngươi nói toạc mồm mép cũng vô dụng, có một số người chính là không đâm tường nam không quay đầu lại."

Tần Yên Nhiên thở dài: "Nói như thế nào cũng là người một nhà, ta không muốn nhìn nàng bị hại."

Tô Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói: "Ngươi là không muốn nhìn ta bị hại, hay là ước gì ta bị hại?"

"Ta đương nhiên là vì tốt cho ngươi..." Tân Yên Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu, nói với Lý Bảo Nhân và chủ nhân hiệu thuốc trong phòng: "Các ngươi đại khái không rõ ràng lắm, Tô tiểu thư từ nhỏ ở lớn lên quê, là lần đầu tiên đến kinh thành..."

Hai người: Thì ra là nha đầu ở nông thôn...
Bình Luận (0)
Comment