Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 69 - Chương 70: Kiếm Bạc 1

Chương 70: Kiếm Bạc 1 Chương 70: Kiếm Bạc 1Chương 70: Kiếm Bạc 1

Tô Nhị Cẩu chỉ chỉ vào Cẩm Ký: "Tỷ, không có ai xếp hàng, mọi người đã mua xong rồi đi."

Không chỉ khách ở cửa Cẩm Ký không có nhiều, mà ngay cả cửa hàng phía sau họ cũng đã khai trương, điều này có nghĩa là họ không còn có thể được đặt ở phía trước nhà của người ta.

Nàng suy nghĩ một chút, đi thẳng đến con hẻm bên cạnh Cẩm Ký.

Tô Nhị Cẩu nhìn người đi đường thưa thớt, cay đắng hỏi: "Tỷ, hôm nay chúng ta có khi nào không bán được không...'

Đúng là tình hình hôm nay không thuận lợi lắm với bọn họ.

"Tiểu nha đầu, cuối cùng ngươi cũng đến rồi!"

Một giọng nói quen thuộc vang lên từ bên kia đường.

Tỷ đệ hai người không hẹn mà nhìn về phía có tiếng kia.

Là người thư sinh trẻ tuổi hôm qua từ Cẩm Ký qua đây, hắn ta mặc viện phục màu xanh nhạt của thư viện, tay câm quạt gấp, mi thanh mục tú, tinh thân phấn chấn.

Hắn ta sải bước như sao rơi đi tới, dùng quạt gấp võ võ lòng bàn tay trái, cười ha ha nói: "Để ta ngồi xổm đúng không? Hôm nay ta là vị khách đầu tiên, nói trước, ta mua một cái ngươi tặng một cái!"

"Ừ.' Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Ngươi muốn mùi vị nào?"

Thư sinh khit mũi: "Ngươi không phải chỉ có ba vị thôi sao? Mỗi thứ lấy một cái!"

"Hôm nay có bốn vị." Tô Tiểu Tiểu nói: "Có thêm một vị hạt dẻ."

Sáng nay hạt dẻ được Tiểu Ngô Thị mang đến, sau khi nấu chín, vỏ được nàng bóc bỏ, nàng dứt khoát làm thử mười cái nhân hạt dẻ.

Thư sinh lạnh lùng một giây: "Làm sao ta biết có ngon hay không?”

Tô Tiểu Tiểu cắt một miếng nhỏ cho hắn ta.

Hắn ta bình tĩnh nếm thử một miếng: "Tàm tạm."

Tô Tiểu Tiểu: "Ồ."

Thư sinh:"Ta lấy tất cả."

Tỷ đệ hai người: "..."

Mười cái bánh hạt dẻ, còn chưa kịp nhìn thấy phố phường phồn hoa, đã bị thư sinh nhét vào túi sách.

Tô Tiểu Tiểu giữ lời hứa, tặng cho hắn ta một cái.

Vấn đề lại nảy sinh, hắn ta nên chọn khẩu vị nào đây?

Mùi cải khô muối chua thật thơm, béo ngậy không ngấy, giòn mà không dai, mặn mà lại pha chút ngọt ngào, ăn rất thỏa mãn.

Nhưng nhân đậu đỏ và nhân đậu xanh cũng không tệ nhỉ.

Đắn đo mãi, thư sinh lại móc ra hai mươi đồng tiên xu, mua đủ ba loại nhân.

Tô Tiểu Tiểu đưa cho thư sinh chiếc bánh bột ngô đã gói kỹ: "Hôm qua thấy ngươi hình như không mấy muốn ăn bánh của ta?"

Thư Sinh nói lí nhí:"Ta ta ta, hôm nay ta muốn ăn không được sao?"

Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Được."

Tiểu nha đầu cười rộ lên trông khá đáng yêu.

Thư Sinh hắng giọng một cái, một dáng vẻ không với tới nói: "Vậy, ngày mai ngươi còn đến nữa không? Còn đến muộn nữa không? Còn đổi chỗ nữa không?"

Tô Tiểu Tiểu bị linh hồn tam hỏi liên tục : "..."

Bởi vì nhiều yếu tố không thể khống chế, tính tùy ý của việc bày sạp rất lớn, Tô Tiểu Tiểu không cách nào cam đoan với hắn ta.

Thư sinh đề nghị nói: Này, hay là ngươi đến cửa thư viện chúng ta bán đi, thư viện chúng ta cũng có rất nhiều người từ xa đến Cẩm Ký mua điểm tâm."

Lời này của hắn ta nhìn qua thì bình thường, nhưng thực chất đã đánh giá rất cao Tô Tiểu Tiểu, chỉ kém không nói bánh lão bà của nàng là món ăn cao cấp thay thế cho điểm tâm của Cẩm Ký.

Ở thời cổ đại, những người có thể vào thư viện học không chỉ có học sinh nghèo mà cũng không thiếu hài tử nhà giàu.

Đây cũng là điều đã cung cấp cho Tô Tiểu Tiểu một hướng đi mới.

Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ một lúc, hỏi: "Nhưng mà, trước cửa thư viện có được bày sạp bán không?”

Thư Sinh vội vàng nói: Được được!"

Tô Nhị Cẩu ở một bên cổ quái nhìn hắn ta: "Làm sao ngươi biết? Thư viện nhà ngươi mở?"

Thư Sinh: “Đúng vậy!"

Tô Nhị Cẩu: "..."
Bình Luận (0)
Comment