Chương 707: Tiểu Tiểu Ngược Tra 2
Chương 707: Tiểu Tiểu Ngược Tra 2Chương 707: Tiểu Tiểu Ngược Tra 2
Dương thị vội nói: "Nhìn chủ nhân nói kìa, ta cũng không làm gì, ba hài tử rất ngoan."
Đó là bởi vì bọn họ còn chưa thân với ngươi...
Chờ chín ngày sau, ngươi tự khắc sâu cảm nhận ba bọn nhỏ tràn đầy tinh lực.
Tào đầu bếp lại đây, hỏi Tô Tiểu Tiểu: "Chủ nhân, muốn đưa chút cho vị phu nhân kia đi hay không?”
Tô Tiểu Tiểu ừ một tiếng: "Ngươi đi hỏi hỏi bà ấy ăn không."
"Được!"
Tào đầu bếp đi.
Vị phu nhân kia thảm hơn bọn họ, không ăn cơm chiều, sớm đói đến trước ngực dán phía sau lưng, nghe nói có ăn, cũng không bắt bẻ, để đầu bếp múc cho bà ta một chén lại đây.
Tào đầu bếp làm chính là canh mì gà và viên rau xanh, đều là đồ vật dễ tiêu hoá.
Tô Tiểu Tiểu để Oanh Nhi đi gọi Tiểu Vi Tử lại đây.
Mọi người vây quanh ở bên cạnh bàn ăn bữa khuya.
Nói thật ra, ở một canh giờ trước, bọn họ còn ở lo lắng đến tột cùng y quán nhà mình có làm ăn được hay không.
Rốt cuộc cách vách là Nhân Tâm Đường, mở cửa hàng ở cạnh nó không phải tự tìm đường chết sao?
Ai từng nghĩ, còn chưa khai trương, khách nhân đầu tiên đã tới cửa. ... Tuy nói là Nhân Tâm Đường, nhưng bị chủ nhân của bọn họ cứu, đó chính là đệ nhất đường bọn hol
"Chủ nhân thật lợi hại!" Oanh Nhi cười hì hì nói.
Tô Tiểu Tiểu là chủ nhân, Phù lang trung là nhị chủ nhân, kiêm sư phụ của Tô Tiểu Tiểu.
Đây là thân phận của hai người nói với bên ngoài.
Tô Tiểu Tiểu chọc nàng ấy: "Trong lòng không sợ hãi?"
Oanh Nhi cười hắc hắc: "Không sợi"
Chủ nhân rất lợi hại, ngày sau nhất định y quán của bọn họ có thể trị liệu rất nhiều người bệnh!
Ngày hôm sau Tô Tiểu Tiểu phải đi cung học, chuyện khai trương với với trị liệu tiếp theo của người bệnh kia, đều giao cho Phù lang trung.
A Trung không ở đây, Tiểu Vi Tử giúp Tô Tiểu Tiểu ôm hài tử trở về.
Sau khi về đến nhà, Tô Tiểu Tiểu đi phòng Tô Nhị Cẩu nhìn nhìn, sau đó về phòng ngã đầu ngủ. Nàng lại tiến vào phòng thuốc một lần nữa.
Tô Tiểu Tiểu thăm dò quy luật không sai biệt lắm, cuối tháng phòng thuốc khen thưởng nàng một lần, nàng cứu trị người bệnh nguy hiểm trâm trọng, phòng thuốc cũng sẽ khen thưởng nàng một lần.
Khen thưởng ngẫu nhiên lùi lại, nhưng sẽ không vượt qua ba ngày.
Lúc này đây là một lọ men tiêu hoá căn cứ nghiên cứu phát minh.
Loại thuốc này... Như lại có điểm râu ria...
Buổi sáng hôm sau là lớp của Giang phu tử.
Kiếp trước nàng nhịn ba ngày ba đêm cũng không thành vấn đề, nhưng ai bảo cơ thể này không ngủ đủ thì sẽ như cắn thuốc.
Nàng mơ màng hồ đồ đến lớp đầu tiên, nghỉ giữa lớp ngủ ở trên bàn một lát, nào biết ngủ không tỉnh.
Giang phu tử trở lại phòng học thấy một màn như vậy, thực sự tức điên.
Không có chí tiến thủ, ngày ngày ở cuối cũng thôi, lại trực tiếp ngủ ở lớp cả ông ấy!
Giang phu tử giơ thước trong tâm tay lên, muốn đánh ve phía Tô Tiểu Tiểu.
Công chúa Tĩnh Ninh khai hỏa toàn bộ khí tràng, một ánh mắt lạnh băng bắn về phía Giang phu tử.
Ngươi đánh một cái thử xem?
Giang phu tử: "..."
Giữa trưa, công chúa Tĩnh Ninh dẫn theo Tô Tiểu Tiểu đi đình hóng gió hồ Thái Dịch hậu cung ăn cơm.
Nàng ấy không thích mang Tô Tiểu Tiểu trở vê Khôn Ninh Cung.
Không phải Tô Tiểu Tiểu không đủ tư cách, mà là Khôn Ninh Cung quá lạnh, càng tiếp xúc, nàng ấy càng không hy vọng mang Tô Tiểu Tiểu đi tòa cung điện không có nhân tình kia.
Tô Tiểu Tiểu không sao cả.
Nàng lại không nịnh bợ Hoàng Hậu, ăn ở đâu không phải là ăn sao?
Yêu cầu nàng đề qua duy nhất là món ăn đừng quá nhiều, lãng phí rất nghiêm trọng.