Chuong 73: Vuong The 1
Chuong 73: Vuong The 1Chuong 73: Vuong The 1
Vế đầu hình như là có chuyện như vậy, sao đột nhiên lại từ nàng chịu ủy khuất, lại trở thành làm quải trượng cho Vệ Đình?
Tư duy nhảy nhót như vậy sao?
"Phụ thân! Tỷ! Đồ ăn dọn xong rồi! Có thể ăn!" Tô Nhị Cẩu kêu to.
"Đi đi, đi ăn cơm." Tô lão phụ đặt cây quai trượng đang làm dở sang một bên, mang theo khuê nữ tiểu mập mặt đen đúa đi vào nhà chính.
Vệ Đình đã được Tô Nhị Cẩu đỡ ra ngồi xuống.
Đối với việc một người nằm cũng có thể hưởng được hào quang của nàng, nội tâm Tô Tiểu Tiểu cự tuyệt.
Nhưng nghĩ đến chuyện khiến hắn buồn bực sáng nay, nàng lại yên lặng nhịn xuống.
Nàng bất động thanh sắc nhìn Vệ Đình đối diện, Vệ Đình chậm rãi bưng bát đũa lên, thần sắc không có chút khác thường.
Giống như chưa từng có chuyện gì xấu hổ xảy ra.
Tốt lắm, mọi người cùng nhau lựa chọn mất trí nhớ.
"Ồ, khuê nữ, đây là món gì?" Tô lão phụ nhìn món ăn chưa từng thấy trên bàn bên cạnh chưa thấy qua hỏi, nhưng cách làm lại khác một chút so với bình thường.
"Thịt kho dưa muối chual" Tô Tiểu Tiểu nói: "Làm bằng thịt ba chỉ"
Vốn hôm qua đã định làm món này rồi, nhưng Tô lão phụ vẫn chưa trở về, Tô Tiểu Tiểu bèn để sang hôm nay làm.
Vừa hay hôm nay mua được đậu tương.
"Không cay chứ?" Tô lão phụ hỏi.
"Không cay." Tô Tiểu Tiểu nói.
Vừa nghe không cay, Tô lão phụ gắp cho ba nhóc con mỗi đứa một miếng.
Ba nhóc con dùng đũa chọc, chọc không ra thì trực tiếp dùng tay, Vệ Đình nhìn thấy liền nhíu mày.
Tô lão phụ nói với tế tử: "Tiểu hài tử học ăn là như vậy đấy, con phải để chúng tự làm."
Vệ Đình nghĩ đến trước khi đến Tô gia, ba nhóc con quả thực luôn được người khác đút cơm, đến đây, tuy ăn uống luộm thuộm, nhưng đều tự tay làm.
Hơn nữa, khẩu vị lớn hơn rất nhiều.
Thịt kho dưa muối khô chua được làm rất mềm, béo mà không ngấy, cắn một cái là tan ngay, mùi vị của dưa muối khô chua hầm rất nhừ, mà dưa muối khô chua thấm vào nước thịt và đậu tương cũng có hương vị béo ngậy đặc trưng. Ba nhóc con ăn ngon lành, miệng dính đầy dầu mỡ.
Vệ Đình thường không thích những thứ quá nhiều dầu mỡ, nhưng hắn cũng không nhịn được mà ăn mấy miếng.
Một nhà ăn no ne.
Tô Nhị Cẩu dẫn theo Tam Tiểu Chích nằm trên ghế phơi bụng.
Tô lão phụ cảm khái nói: "Khuê nữ, con có phát hiện từ khi tế tử đến nhà chúng ta, cuộc sống của chúng ta đã tốt hơn nhiều không? Trước kia một tháng không thấy hai lần thịt, gần đây ngày nào cũng có thể ăn thịt."
Đó là công lao của Vệ Đình sao?
Là của nàng chứ! Nàng xuyên không tới đây đấy!
Tô Tiểu Tiểu tức giận thành cá nóc mập mạp, lạnh lùng liếc người nào đó một cái.
Một lần ngủ không đủ, ít nhất phải hai lần mới hồi vốn!
Vệ Đình nhìn thoáng qua Tô Tiểu Tiểu sắp tức giận, nhếch môi cười, nói với Tô Thừa:"Phụ thân nói rất đúng, ta vượng thê."
Tô Tiểu Tiểu lập tức xé nát ba chiếc lá trúc!
Tam hồi!
Buổi chiều, Tô Thừa tiếp tục làm quải trượng cho Vệ Đình, Tô Nhị Cẩu trông oa nhi.
Tô Tiểu Tiểu thì đi thăm ruộng nhà mình.
Nàng ở trước mặt Tô lão phụ nói chờ Vệ Đình khỏi hẳn để Vệ Đình đi làm ruộng, nhưng đó chỉ là nói vậy thôi.
Sau khi Vệ Đình khỏi bệnh, hắn sẽ rời đi.
Hiện tại đang là tháng chạp, nàng đã ở đây khá lâu, nên nàng đã hiểu rõ khí hậu ở đây.
Thị trấn Hạnh Hoa nằm ở trung tâm Đại Chu, hơi nghiêng về phía bắc một chút, bốn mùa rõ ràng, mùa đông sẽ có tuyết rơi, không có giá lạnh như phía bắc, không có giường sưởi.
"Ừm, có chút giống với khí hậu ở đồng bằng sông Trường Giang của kiếp trước, khí hậu này thích hợp trông trọt những loại cây nông nghiệp gì nhỉ?"