Chương 749: Sủng Tôn Cuồng Ma 1
Chương 749: Sủng Tôn Cuồng Ma 1Chương 749: Sủng Tôn Cuồng Ma 1
Tô Mạch lạnh nhạt nói: "Tổ chim bị phá không hết trứng, một khi một mạch cô tổ phụ ngã xuống, Tô gia cách diệt vong cũng không xa. Làm như vậy không chỉ là vì thúc phụ, cũng là vì toàn bộ phủ Trấn Bắc Hầu. Huống chi nó thương tâm cái gì? Người không muốn làm công tử hầu phủ nhất chính là nó đi?"
A... Ngũ công tử, ngươi đây là chơi mình quá trớn.
Tô Tiểu Tiểu trở lại tiểu viện của mình.
Tiểu viện của nàng tổng cộng có hai gian nhà ở, Đỗ Quyên và Oanh Nhi một gian, nàng một gian.
Đêm nay có rất nhiều người bệnh, Đỗ Quyên và Oanh Nhi vốn muốn trực đêm, nên đã chuyển đồ phòng mình ra đây.
Oanh Nhi đi đã đổi mới đệm chăn và gối đầu.
Nàng ấy phát hiện chủ nhân có thói ở sạch rất nhỏ, tuy cũng không phải là chuyện nàng ấy và Đỗ Quyên, nhưng chăm sóc chủ nhân tinh tế chu đáo là chuyện nàng ấy nên làm.
Tô Tiểu Tiểu đi xem Tô Nhị Cẩu trước.
Tần Thương Lan canh giữ ở mép giường, bởi vì cơ thể lão hầu gia chưa khỏi hẳn, bị Tô Tiểu Tiểu khuyên trở về phủ.
"Tiểu tử kia đi rồi." Tân Thương Lan nói.
Ông ấy chỉ Vệ Đình.
Tô Tiểu Tiểu: "A-"
"Không phải ta đuổi đi." Tân Thương Lan tự chứng trong sạch, nói như thế nào cũng là chịu thương vì nhị cẩu, ông ấy không đến mức đuổi người đi.
Tô Tiểu Tiểu gật đầu, đi vào giường.
"Phụ thân ngươi thế nào?" Tân Thương Lan hỏi.
"Giống lần trước." Tô Tiểu Tiểu nói.
Tần Thương Lan thấy ay náy.
Nếu không phải năm đó chính mình sơ ý, sẽ không khiến Hoa Âm ngộ hại, Thừa Nhi lưu lạc dân gian.
Tô Tiểu Tiểu sờ cái trán Tô Nhị Cẩu: "Oanh Nhi các nàng sẽ tới tuần tra ban đêm, ngươi không cần canh ở chỗ này."
"Ta muốn ở lại trong chốc lát." Tân Thương Lan nói.
Dừng một chút, ông ấy lầu bầu nói: "Tư thế ngủ của ba tiểu gia hỏa không tốt."
Ông ấy sợ bọn họ đá vào Nhị Cẩu. Khi Tần Thương Lan nói lời này, cúi đầu, nắm ngón tay thô tráng của mình, giống con gấu lớn u oán.
Tô Tiểu Tiểu khó khi cười.
Rất nhẹ.
Tần Thương Lan ngẩn ra, quay đầu nhìn về phía nàng.
Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: "Ta ôm Đại Hổ bọn họ đi, ngươi và Nhị Cau ngủ."
Tần Thương Lan hăng giọng nói, nhỏ giọng nói: "... Tư thế ngủ của ta càng không tốt."
Tô Tiểu Tiểu ôm ba đứa nhỏ ngủ say đến cách vách, để Tiểu Vi Tử và A Trung đưa một giường tre nhỏ cho Tần Thương Lan ở trong phòng.
Đó là giường tre dài hơn bản.
Tần Thương Lan nằm trên đó, giường tre không dài, một nửa chân ông ấy treo ở giữa không trung.
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Tần Thương Lan không ngoan ngoãn đi ngủ.
Tô Tiểu Tiểu ngủ, tay chân ông ấy nhẹ nhàng mà ra sân, như trên trộm đi lầu hai ở đại đường, ngồi trước giường Tô Thừa vào hừng đông.
Tô Tiểu Tiểu tới gân giờ mão mới nghỉ ngơi, ngày thứ hai dĩ nhiên dậy muộn.
Ở cung học không cho phép thư đồng đến trễ về sớm, vì thế Tần Thương Lan vào cung.
Hôm nay là ngày hưu triều, Cảnh Tuyên Đế cũng khó được ngủ muộn. ... Ông ta muốn ngủ nhưng bị Phúc công công đánh thức.
Phúc công công ngượng ngùng bẩm báo nói: "Bệ hạ, lão hộ quốc công cầu kiến."
Cảnh Tuyên Đế không muốn để ý.
Không đến một lát, Phúc công công lại quay về: "Be hạ, Trấn Bắc Hầu cầu kiến."
Hai đại nguyên lão sớm đã không hỏi triều chính, ngẫu nhiên có việc gặp ông ta cũng là sau khi ông ta hạ triều, chứ không thể nào sáng tinh mơ mặt trời mới mọc làm phiền giấc mộng của ông ta.
Còn đồng thời cầu kiến ông ta, Cảnh Tuyên Đế suy nghĩ chẳng lẽ là có chuyện lớn xảy ra.
Ông ta cố gắng chống lại cơn buồn ngủ, kéo cơ thể mệt mỏi, đi Ngự Thư Phòng gặp hai người.
"Hai vị ái khanh, xảy ra chuyện gì?" Vẻ mặt của Cảnh Tuyên Đế rất nghiêm túc.