Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 750 - Chuong 756: Nhan Than 2

Chuong 756: Nhan Than 2 Chuong 756: Nhan Than 2Chuong 756: Nhan Than 2

Tô Mạch khẳng định là không thể thực hiện được, hắn ta là trưởng tử, từ xưa không có đạo lý để trưởng tử làm con thừa tự.

Lão nhị, lão tam cũng không thích hợp.

Biện pháp ổn thỏa nhất là từ trong lão tứ, lão ngũ chọn một người.

Lão tứ...

Nghĩ đến hắn ta, lão hầu gia và Tô Uyên đều là nhíu mày.

Tóm lại, Tan Giang làm nhi tử Tần Thương Lan 20 năm, làm ngoại tôn của lão hầu gia 20 năm, với tình huống của phủ Trấn Bắc Hầu rõ như lòng bàn tay.

Ông ta không kiên nhẫn phán đoán ra lão ngũ là thay thế Tô Thừa như một người được chọn xuất chiến, cho nên, ông ta nhất định sẽ tìm mọi cách ngăn cản lão ngũ hồi kinh.

Ban đêm, quan sai Kinh Triệu Phủ tới y quán một chuyến.

"Xin hỏi, Tô cô nương ở đây sao? Chúng ta muốn dẫn nàng đi Kinh Triệu Phủ hỏi chuyện."

"Các ngươi muốn dẫn ai đi Kinh Triệu Phủ hỏi chuyện?"

Giọng nói của Tô Uyên trâm thấp xuất hiện ở cửa thang lầu.

Nhóm quan sai nhìn lên.

Một người, hai người, ba đại lão từ trên lâu đi xuống.

Tần Thương Lan nói: "Ngươi lặp lại lời nói vừa rồi lân nữa."

Lão hầu gia nói: "Nói lớn chút, ta và lão hộ quốc công lớn tuổi, nghe không rõ."

Quan sai suýt nữa dọa chảy nước tiểu!

Hắn ta là đến mang nhân chứng đi hỏi chuyện, nhưng sao hắn ta cảm giác nếu mình thật sự dẫn đi, ngày này sang năm cỏ ở mộ hắn đều có thể cao hai mét?

Hắn ta run rẩy nói: "Ta... Ta là tới hỏi thăm tô... Tô tiểu thư có ở đây không, ở đây, chúng ta đến cửa dò hỏi tình huống hiện trường vụ án tối hôm qua."

Tần Thương Lan phủi vạt áo, nhàn nhạt nói: 'Hừ! Vậy không khác lắm!"

Quan sai cảm giác mình nhặt ve một cái mạng nhỏ: Ta quá khó khăn...

Tô Tiểu Tiểu là nhân chứng mục kích tối hôm qua, khi địa phương sụp đổ lần thứ hai, nàng và Tô Nhị Cẩu là nhân chứng nhìn thấy thi thể chộn dưới hầm.

Thương thế của Tô Nhị Cẩu nghiêm trọng, ý thức mơ hồ, Tô Tiểu Tiểu là thanh tỉnh.

Quan sai tìm Tô Tiểu Tiểu dò hỏi tình huống, cũng coi như là làm theo phép.

"Không nhìn thấy cũng không sao." Quan sai nhẹ giọng nói.

Chức trách của bọn họ là tận khả năng sưu tập manh mối, nhưng chưa chắc mỗi một lần dò hỏi đều có thể có thu hoạch, phá án chính là như thế, bọn họ sớm tập mãi thành thói quen.

Tô Tiểu Tiểu cẩn thận nhớ lại.

Lúc ấy phía dưới quá tối, cái gì nàng cũng không thấy được.

Nhưng nàng có ngửi được.

Nàng nhắm mắt lại, cẩn thận nhớ lại.

Mùi hư thối tanh tưởi đặc sệt của thi thể, khiến người buồn nôn choáng váng.

Nhưng ở trong... lờ mờ xen lẫn một tia... Hình như có còn mùi hương.

"Mùi hương?" Trong lòng quan sai kinh hoàng, mang theo khẩu âm nói: "Tất cả đều là thi thể, sẽ có mùi gì?"

"Chính là có." Tô Tiểu Tiểu vô cùng chắc chắn nói.

Thân thể này vô cùng mẫn cảm, sợ đau sợ nóng còn không chịu đói, thường xuyên khiến Tô Tiểu Tiểu khổ không nói nổi, nhưng cũng có ưu thế, đó chính là quá nhạy cảm, bởi vậy ngũ cảm cũng nhạy bén hơn thường nhân.

Quan sai ghi chép xuống.

Lời chứng từ nhân chứng, không phải bọn họ nhưng tiểu lâu la đó định đoạt, đại nhân phía trên sẽ phán đoán thật giả và giá trị.

"Là mùi gì?" Hắn ta hỏi.

Tô Tiểu Tiểu lắc đầu: 'Không rõ ràng lắm, lúc trước ta chưa từng ngửi loại mùi hương này. Nhưng nếu ngửi lại một lần nữa, ta nhất định có thể phân biệt ra."

Quan sai đúng sự thật viết xuống.

"Xin hỏi, ta có thể hỏi đệ đệ ngươi không?”

Vạn nhất có thể có một chút manh mối thì sao?

Tô Tiểu Tiểu gật đầu.

Quan sai đi tiểu viện gặp Tô Nhị Cẩu.

Đáng tiếc chính là, lúc ấy Tô Nhị Cẩu xác thật mơ hồ, không thể cung cấp bất kì manh mối có giá trị gì.
Bình Luận (0)
Comment